Có một bài hát
thật phũ phàng về tình yêu mà sao vẫn được nhiều người hát: “tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu
đi em không hề nuối tiếc”. Phải chăng con người ngày nay hay thay đổi và muốn
thay đổi? Phải chăng con người ngày nay không còn khả năng giữ ngọn lửa tình
yêu để rồi nó vội cháy, vội tàn? Và có thật với lòng mình tình yêu đến và đi
không hề nuối tiếc?
Thực ra tình
yêu khởi phát từ con tim, tình yêu sẽ xoáy vào tim qua thời gian thì làm sao
khi mất nó lại không làm ta đau lòng? Yêu và mất chắc chắn sẽ là nỗi quặn đau
trong trái tim con người. Điều quan trọng là hãy biết giữ lửu yêu thương. Hãy
biết chăm chút cho tình yêu từng ngày qua từng nghĩa tử quan tâm, chăm sóc vỗ về
lẫn nhau. Nhưng đáng tiếc, người ta thích nhóm lửa tình yêu mà lại không đủ
kiên nhẫn để gìn giữ nên dễ tàn lụi theo thời gian.
Người ta nói rằng,
nhìn một đôi trả tiền trong quán ăn, có thể biết quan hệ của họ. Nếu người đàn
ông trả tiền, thì họ là tình nhân. Còn ngược lại, khi đàn bà trả tiền - đó là vợ
chồng. Khi còn yêu nhau, họ quấn quýt hết giờ hết buổi, mà vẫn thấy thời gian
trôi nhanh như chớp mắt. Cưới nhau, thời gian là vô tận, nhưng có những ngày chẳng
ai nói với nhau câu nào, thậm chí cả câu chào cũng không!
Nguyên nhân
chình là ngọn lửa tình thiếu chăm sóc nên cũng nguội dần theo thời gian. Ngọn lửa
ấy phải được thắp sáng mãi mới có thể mang lại mái ấm gia đình ngập tràn hạnh
phúc hân hoan. Nếu tình yêu không được hun nóng từng ngày thì gia đình sẽ lạnh
vắng cô đơn.
Chúa Giêsu khi
vào trần gian Ngài cũng ném ngọn lửa yêu thương vào cuộc đời. Ngọn lửa ấy Ngài
đã thắp lên trên cây thập tự là biểu tượng cho mọi tình yêu bất diệt trên thế
gian. Ngọn lửa Đức Giêsu muốn nhóm lên không phải là ngọn lửa của án phạt và hủy
diệt, không phải là thứ lửa từ trời mà Gioan và Giacôbê định xin đổ xuống trên
một làng của xứ Samari. Đây là ngọn lửa vẫn bừng cháy trong tim Ngài, lửa Thánh
Thần, lửa của yêu thương, lửa hâm nóng hai môn đệ trên đường Emmau đang tuyệt vọng.
Lửa dẫn lối cho những ai đang lạc lối và hun nóng cho những mảnh đời lạnh giá của
cô đơn, thất vọng.
Ngọn lửa yêu
thương của Chúa ném vào thế gian vẫn mong được bừng cháy trong thế giới hôm
nay. Lửa yêu thương cần phải luôn thắp sáng trong mỗi gia đình. Ngọn lửa ấy cần
được lan tỏa trong mọi môi trường của cuộc sống. Vì nếu con người cần cơm bánh
để sống còn, thì họ cũng cần tình thương để tồn tại. Nếu con người cần áo quần
để che thân, thì họ cũng cần tình thương để sưởi ấm. Nếu lòng hai môn đệ Emmau
đã bừng cháy lên khi nghe Lời Chúa, thì nhân loại hôm nay cũng cần nghe lời yêu
thương cảm thông để thoát khỏi những u sầu, tuyệt vọng trong cuộc sống.
Thế nên, người Kitô
hữu cần phải giữ ngọn lửa yêu thương trong trái tim mình. Đừng để sự ích kỷ, dối
gian dập tắt ngọn lửa yêu thương trong tim mình. Hãy thắp sáng ngọn lửa yêu
thương trong lòng mình. Đừng dập tắt ngọn lửa ấy bằng đam mê lười biếng, bằng
ích kỷ tham lam. Đừng dập tắt hy vọng, niềm tin nơi tha nhân khi chúng ta đối xử
thiếu tình yêu.
Ước mong nơi
các gia đình hãy theo lời Chúa mà giữ mãi ngọn lửa yêu thương. Ước mong các gia
đình hãy để cho ngọn lửa tình yêu Chúa chiếm hữu để nhờ đó gìn giữ gia đình
luôn rộn ràng niềm vui và hân hoan. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét