Người Việt có câu "thà
chết cả đống còn hơn sống một mình". Đây là câu cô đọng về thói đố kỵ,
không muốn ai hơn mình, đôi khi lại còn muốn kéo mọi người xuống ngang bằng với
mình. Tôi cũng từng nghe một người đã nói giỡn vui rằng: “nếu mỗi quốc gia đều
có một chiếc chảo dầu dưới âm phủ cho những kẻ phạm tội bị thảy vào thì chắc
chắn chảo dầu của người Việt
Sự đố kỵ là lý do dẫn đến
người Việt hay ghen tương, dìm hàng, nói xấu, tẩy chay nhau. Sự đố kỵ ấy lại
thường xảy ra nơi những bà con láng giềng với nhau. Hai nhà đang sống cạnh nhau
có thể rất thân thiết khi cơ hàn như nhau, nhưng chắc chắn sẽ có chuyện khi một
nhà tự dưng phất lên. Sống trong một tập thể dường như có ai thành công thì ắt
sẽ bị gièm pha, nhòm ngó.
Sự đố kỵ không chỉ muốn
người khác thua kém mình mà thậm chí còn cầu mong cho họ gặp thất bại cay đắng
mới hả dạ.
Có một nhà buôn rất sùng
đạo. Dù hoàn cảnh cuộc sống vất vả thế nào thì cũng không bỏ việc cúng vái thần
thánh. Lời khẩn cầu vang lên tới trời, và thần tiên xuất hiện và ban cho ông ta
những điều ước, nhưng với điều kiện sẽ cho hàng xóm ông được gấp đôi. Ông vui
mừng, nhưng rồi lại buồn, vì nếu:
- Bây giờ mình xin một chiếc
xe thì sợ tiên lại cho họ hai chiếc.
- Xin một căn nhà thì sợ họ
được hai căn.
- Xin 1 tỷ thì hàng xóm được
2 tỷ.
- Và cứ thế, ông đưa ra đủ
thứ ước muốn, nhưng lại không chọn gì cả, vì sợ mình được một thì người khác
được hai.
- Cuối cùng ông quyết định:
xin thần tiên cho con bị mù một mắt. Vì ông nghĩ nếu mình bị mù một thì người
kia sẽ bị mù hai con mắt.
Những người biệt phái năm
xưa dường như cũng muốn dìm hàng với Chúa Giêsu. Họ không muốn Chúa Giêsu nổi
lên giữa họ. Họ chỉ muốn Chúa sống bình dị an phận trong sự dẫn dắt của họ. Đó
là lý do họ gièm pha, khó chịu khi Chúa Giêsu nổi lên với lời giảng dạy và việc
làm đầy uy quyền. Họ không phục vì bản tính cố chấp không muốn ai hơn mình. Họ
đã đánh mất niềm vui khi nhìn thấy thành công của người đồng hương. Và dường
như Chúa Giêsu cũng không thể làm điều gì cho họ vì họ quá cứng lòng tin.
Ở đời vẫn còn đó sự đố kỵ
dẫn đến ghen tương mà làm hại lẫn nhau.
Tôi vẫn nghe những lời nói
xấu ông A, bà B nhưng đều phát xuất từ ghen tỵ mà dựng chuyện bêu xấu nhau.
Tôi vẫn thấy những người làm
việc tông đồ nhưng vẫn rỉ tai nhau để kết bè, kết phái để loại trừ nhau.
Tôi vẫn thấy những ý tốt bị
mọi người loại trừ chỉ vì “trứng mà khôn hơn rận” nên cố chấp loại trừ nhau.
Tôi vẫn thấy những người môn
đệ của Chúa vẫn đố kỵ dìm hàng nhau bằng nói xấu, gièm pha và bất hợp tác với
nhau.
Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nếu
sống bên nhau mà thôi đố kỵ nhau. Cuộc sống sẽ thăng tiến nếu ai cũng hợp tác
và khích lệ nhau thay cho sự chê bai, dìm hàng nhau. Đặc biệt những người trong
một tổ chức, một hội đoàn cần có tình yêu thương hiệp nhất với nhau. Xin đừng
đố kỵ ghen tương với nhau nhưng luôn hợp tác và chia sẻ thành công và thất bại
với nhau.
Xin Chúa giúp chúng ta học
nơi Chúa Giêsu luôn hiền lành và khiêm nhường để hòa hợp với mọi người. Xin
đừng vì cố chấp mà dèm pha lẫn nhau gây mất tình hiệp nhất trong cộng đoàn. Xin
loại bỏ trong chúng ta tính đố kỵ để sống hòa hợp với nhau. Amen.
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền