Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Ô.CỐ GIUSE VỀ NHÀ CHA NGÀY 28-10-2002_01

BÀI ĐỌC, ĐÁP CA, PHÚC ÂM, LỜI NGUYỆN CHO TANG LỄ, LỄ GIỖ
Bản dịch do Nhóm Giờ Kinh Phụng Vụ Việt Nam

I- BÀI ĐỌC I - Chọn một trong những bài sau đây:

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Gióp (G 19:1,23-27)
(1) Bấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói:
(23) Ôi, những lời tôi nói đây, phải chi có người chép lại,
phải chi có người ghi vào sách,
(24) có người đục bằng sắt, trám bằng chì,
tạc vào đá cho đến muôn đời!
(25) Tôi biết rằng Ðấng bênh vực tôi vẫn sống,
và sau cùng, Người sẽ đứng lên trên cõi đất.
(26) Sau khi da tôi đây bị tiêu huỷ,
thì với tấm thân, tôi sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa.
(27) Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người,
Ðấng mắt tôi nhìn thấy không phải người xa lạ.
Lòng tôi những tha thiết mong chờ.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Gióp  (G 14:1-3,10-15)
(1) Con người do phụ nữ sinh ra,
tuổi đời ngắn ngủi, mà âu lo chồng chất.
(2) Tựa đoá hoa mới nở đã tàn,
con người qua mau, khác nào bóng câu qua cửa sổ,
(3) thế mà Ngài lại để mắt nhìn xem,
còn bắt ra đối chất với Ngài.
(10) Còn con người chết là nằm bất động,
sẽ ở đâu khi tắt thở rồi?
(11) Nước biển có thể biến mất, sông ngòi có thể cạn khô,
(12) cũng thế, con người nằm xuống ngủ yên rồi
là không thức dậy nữa.
Bao lâu các tầng trời còn tồn tại,
nó vẫn không thức giấc, không tỉnh dậy, không hết ngủ say.
(13) Ôi, giả như Ngài giấu con trong âm phủ,
cất con ở đó cho đến lúc cơn giận Ngài nguôi,
cho con một thời hạn, rồi lại nhớ đến con?
(14) - vì đã chết rồi, làm sao con người sống lại được? -
Trong suốt cả thời gian khổ dịch
con vẫn cứ đợi chờ, cho tới khi Ngài nâng con dậy.
(15) Bấy giờ Ngài gọi, con sẽ xin thưa.
Bởi vì Ngài những khát khao mòn mỏi
nhìn thấy công trình do tay Ngài làm nên.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Ngôn Sứ Giêrêmia  (Gr 29:11-14)
(11) Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi - sấm ngôn của ÐỨC CHÚA -, kế hoạch thịnh vượng, chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng.(12) Bấy giờ các ngươi kêu cầu Ta, các ngươi đến cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhận lời các ngươi.(13) Các ngươi sẽ tìm Ta và các ngươi sẽ thấy, bởi vì các ngươi sẽ hết lòng kiếm Ta,(14) Ta sẽ cho các ngươi được gặp - sấm ngôn của ÐỨC CHÚA. Ta sẽ đổi vận mạng của các ngươi và sẽ thu họp các ngươi về từ khắp các dân, từ mọi nơi Ta đã xua các ngươi đến - sấm ngôn của ÐỨC CHÚA -, Ta sẽ dẫn các ngươi trở về nơi Ta đã bắt các ngươi phải rời xa để đi đày.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Ngôn Sứ Đanien  (Đn 12:1-3)
(1) "Thời đó, Mi-ca-en sẽ đứng lên. Người là vị chỉ huy tối cao, là đấng vẫn thường che chở dân ngươi. Ðó sẽ là thời ngặt nghèo chưa từng thấy, từ khi có các dân cho đến bây giờ. Thời đó, dân ngươi sẽ thoát nạn, nghĩa là tất cả những ai được ghi tên trong cuốn sách của Thiên Chúa. (2) "Trong số những kẻ an nghỉ trong bụi đất, nhiều người sẽ trỗi dậy: người thì để hưởng phúc trường sinh, kẻ thì để chịu ô nhục và bị ghê tởm muôn đời.(3) Các hiền sĩ sẽ chói lọi như bầu trời rực rỡ, những ai làm cho người người nên công chính, sẽ chiếu sáng muôn đời như những vì sao.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Ngôn Sứ Đanien  (Đn 10:2,11,12:1-3)
(2) Trong những ngày ấy, tôi là Ða-ni-en, đã ăn chay đền tội suốt ba tuần như thể chịu tang:(11) Người nói với tôi: "Hỡi Ða-ni-en là người được quý mến, hãy hiểu rõ các lời ta sắp nói với ngươi. Hãy đứng yên tại chỗ ngươi đang đứng, vì giờ đây ta được sai đến với ngươi." Trong lúc người nói với tôi điều ấy, thì tôi đứng run cầm cập.(1) "Thời đó, Mi-ca-en sẽ đứng lên. Người là vị chỉ huy tối cao, là đấng vẫn thường che chở dân ngươi. Ðó sẽ là thời ngặt nghèo chưa từng thấy, từ khi có các dân cho đến bây giờ. Thời đó, dân ngươi sẽ thoát nạn, nghĩa là tất cả những ai được ghi tên trong cuốn sách của Thiên Chúa.
(2) "Trong số những kẻ an nghỉ trong bụi đất, nhiều người sẽ trỗi dậy: người thì để hưởng phúc trường sinh, kẻ thì để chịu ô nhục và bị ghê tởm muôn đời.(3) Các hiền sĩ sẽ chói lọi như bầu trời rực rỡ, những ai làm cho người người nên công chính, sẽ chiếu sáng muôn đời như những vì sao.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Khôn Ngoan  (Kn 3:1-6,9)
(1) Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa
và chẳng cực hình nào động tới được nữa.
(2) Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi ;
khi họ ra đi, chúng cho là họ gặp phải điều vô phúc.
(3) Lúc họ xa rời chúng ta, chúng tưởng là họ bị tiêu diệt,
nhưng thực ra, họ đang hưởng an bình.
(4) Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt,
nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử.
(5) Sau khi chịu sửa dạy đôi chút,
họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao.
Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ
và thấy họ xứng đáng với Người.
(6) Người đã tinh luyện họ
như người ta luyện vàng trong lò lửa,
và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.
(9) Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật ;
những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương
và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc
và xót thương những ai Người tuyển chọn.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Khôn Ngoan  (Kn 3:1-6,9)
(1) Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa
và chẳng cực hình nào động tới được nữa.
(2) Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi ;
khi họ ra đi, chúng cho là họ gặp phải điều vô phúc.
(3) Lúc họ xa rời chúng ta, chúng tưởng là họ bị tiêu diệt,
nhưng thực ra, họ đang hưởng an bình.
(4) Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt,
nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử.
(5) Sau khi chịu sửa dạy đôi chút,
họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao.
Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ
và thấy họ xứng đáng với Người.
(6) Người đã tinh luyện họ
như người ta luyện vàng trong lò lửa,
và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.
(9) Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật ;
những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương
và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc
và xót thương những ai Người tuyển chọn.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Khôn Ngoan  (Kn 4:7-15)
(7) Người công chính dù có chết non, cũng vẫn được an nghỉ.
(8) Vì tuổi thọ đáng kính
không phải bởi sống lâu, cũng không do số tuổi.
(9) Ðối với con người, sự khôn ngoan còn quý hơn tóc bạc,
sống không tì ố đã là sống thọ.
(10) Người công chính đẹp lòng Thiên Chúa,
nên được Thiên Chúa yêu thương.
Và họ sống giữa những kẻ tội lỗi,
nên được Thiên Chúa dời đi nơi khác.
(11) Người đã cất họ đi, kẻo trí khôn họ bị thói gian ác biến đổi,
hay tâm hồn họ bị tật xảo trá phỉnh lừa.
(12) Vì sức mê hoặc của sự ác làm lu mờ sự thiện,
và dục vọng quay cuồng biến đổi tâm hồn chất phác.
(13) Người công chính nên hoàn thiện
chỉ trong một thời gian ngắn,
thì kể như đã hoàn tất một sự nghiệp lâu dài.
(14) Tâm hồn họ đẹp lòng Ðức Chúa,
nên Người vội đem họ ra khỏi nơi gian ác.
Người đời thấy thế mà không hiểu ;
họ không nghĩ được rằng
(15) đó chính là cách Người ban ơn,
thương xót những kẻ Người tuyển chọn,
và viếng thăm các thánh của Người.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Khôn Ngoan (Kn 5:15-16)
(15) Người công chính sẽ sống muôn đời.
Họ sẽ được Ðức Chúa ân thưởng
và được Ðấng Tối Cao hằng quan tâm săn sóc.
(16) Quả vậy, họ sẽ lãnh nhận triều thiên vinh quang
dành cho bậc vương giả,
và ngọc miện rực rỡ chói ngời từ bàn tay Ðức Chúa.
Vì họ sẽ được tay hữu Người phù hộ
và cánh tay Người như khiên thuẫn chở che.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Samuen quyển thứ nhất (1 Sm 2:1-2,6-8)
(1) Bà An-na cầu nguyện và nói:
"Tâm hồn con hoan hỷ vì ÐỨC CHÚA,
nhờ ÐỨC CHÚA, con ngẩng đầu hiên ngang.
Con mở miệng nhạo báng quân thù:
Vâng, con vui sướng vì được Ngài cứu độ.
(2) Chẳng có Ðấng thánh nào như ÐỨC CHÚA,
chẳng một ai khác, ngoại trừ Ngài,
chẳng có Núi Ðá nào như Thiên Chúa chúng ta.
(6) ÐỨC CHÚA là Ðấng cầm quyền sinh tử,
đẩy xuống âm phủ rồi lại kéo lên.
(7) ÐỨC CHÚA bắt phải nghèo và cho giàu có,
Người hạ xuống thấp, Người cũng nhắc lên cao.
(8) Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi,
ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro,
đặt ngồi chung với hàng quyền quý,
tặng ngai vinh hiển làm sản nghiệp riêng.
Vì nền móng địa cầu là của ÐỨC CHÚA,
Người đặt cả hoàn vũ lên trên.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Ngôn Sứ Isaia (Is 25:6-9)
(6) Ngày ấy, trên núi này,
ÐỨC CHÚA các đạo binh sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc:
tiệc thịt béo, tiệc rượu ngon,
thịt béo ngậy, rượu ngon tinh chế.
(7) Trên núi này, Người sẽ xé bỏ chiếc khăn che phủ mọi dân,
và tấm màn trùm lên muôn nước.
(8) Người sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần.
ÐỨC CHÚA là Chúa Thượng sẽ lau khô dòng lệ
trên khuôn mặt mọi người,
và trên toàn cõi đất, Người sẽ xoá sạch
nỗi ô nhục của dân Người. ÐỨC CHÚA phán như vậy.
(9) Ngày ấy, người ta sẽ nói: "Ðây là Thiên Chúa chúng ta,
chúng ta từng trông đợi Người, và đã được Người thương cứu độ.
Chính Người là ÐỨC CHÚA chúng ta từng đợi trông.
Nào ta cùng hoan hỷ vui mừng bởi được Người cứu độ."

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Ai-Ca (Ac 3:17-26)
(17) Hồn tôi hết được bình an thư thái,
tôi đã quên mùi hạnh phúc rồi.
(18) Tôi tự nhủ: cuộc sống của mình nay chấm dứt,
hy vọng nơi ÐỨC CHÚA cũng tiêu tan.
(19) Xin nhớ đến nỗi khốn cùng của con,
và cuộc đời con vất vưởng nuốt cay ngậm đắng.
(20) Nỗi niềm riêng canh cánh bên lòng,
khiến hồn con tiêu hao mòn mỏi.
(21) Ðây là điều con suy đi gẫm lại,
nhờ thế mà con vững dạ cậy trông:
(22) Lượng từ bi ÐỨC CHÚA đâu đã cạn,
lòng thương xót của Người mãi không vơi.
(23) Sáng nào Người cũng ban ân huệ mới.
Lòng trung tín của Người cao cả biết bao!
(24) Tôi tự nhủ: "ÐỨC CHÚA là phần sản nghiệp của tôi,
vì thế nơi Người, tôi trông cậy."
(25) ÐỨC CHÚA xử tốt với ai tin cậy Người,
với ai hết lòng tìm kiếm Chúa.
(26) Biết thinh lặng đợi chờ,
đợi chờ ơn cứu độ của ÐỨC CHÚA, đó là một điều hay.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Huấn Ca (Hc 2:1-9)
(1) Con ơi, nếu con muốn dấn thân phụng sự Ðức Chúa,
thì con hãy chuẩn bị tâm hồn để đón chịu thử thách.
(2) Hãy giữ lòng cho ngay thẳng và cứ kiên trì,
đừng bấn loạn khi con gặp khốn khổ.
(3) Hãy bám lấy Người chứ đừng lìa bỏ,
để cuối đời, con được cất nhắc lên.
(4) Mọi chuyện xảy đến cho con, con hãy chấp nhận,
và trải qua bao thăng trầm, con hãy cứ kiên nhẫn.
(5) Vì vàng phải được tôi luyện trong lửa,
còn những người sáng giá
thì phải được thử trong lò ô nhục.
(6) Hãy tin vào Người, thì Người sẽ nâng đỡ con.
Ðường con đi, hãy giữ cho ngay thẳng và trông cậy vào Người.
(7) Hỡi ai kính sợ Ðức Chúa,
hãy trông đợi lòng lân tuất của Người,
đừng lìa xa Người kẻo ngã.
(8) Hỡi ai kính sợ Ðức Chúa, hãy tin vào Người,
và các bạn sẽ không mất phần thưởng đâu.
(9) Hỡi ai kính sợ Ðức Chúa, hãy đợi trông ơn lành,
niềm vui không cùng và lòng thương xót.

Bài đọc 1: Lời Chúa trong sách Ngôn Sứ Êdêkien (Ed 37:12-14)
(12) Chính vì thế, ngươi hãy tuyên sấm, hãy nói với chúng: ÐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau: Hỡi dân Ta, này chính Ta mở huyệt cho các ngươi, Ta sẽ đưa các ngươi lên khỏi huyệt và đem các ngươi về đất Ít-ra-en.(13) Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ÐỨC CHÚA, khi Ta mở huyệt cho các ngươi và đưa các ngươi lên khỏi huyệt, hỡi dân Ta.(14) Ta sẽ đặt thần khí của Ta vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được hồi sinh. Ta sẽ cho các ngươi định cư trên đất của các ngươi. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ÐỨC CHÚA, Ta đã phán là Ta làm. Ðó là sấm ngôn của ÐỨC CHÚA.
II- ĐÁP CA - Chọn một trong những bài sau đây:

Đáp Ca: (Tv 22:1-6) Lạy Chúa, Ngài nỡ lòng ruồng bỏ con sao?
(2) Lạy Chúa con thờ, muôn lạy Chúa,
Ngài nỡ lòng ruồng bỏ con sao?
Dù con thảm thiết kêu gào,
nhưng ơn cứu độ nơi nao xa vời!
(3) Ngày kêu Chúa, không lời đáp ứng,
đêm van Ngài mà cũng chẳng yên.
(4) Thế nhưng Chúa ngự nơi đền,
vinh quang của Ít-ra-en là Ngài.
(5) Xưa tổ phụ vẫn hoài cậy Chúa,
họ cậy trông, Ngài đã độ trì,
(6) van nài liền được cứu nguy,
đã không thất vọng mỗi khi cậy Ngài.

Đáp Ca: (Tv 23:1-6) CHÚA chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
CHÚA là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
(2) Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ.
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành
(3) và bổ sức cho tôi.
Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính
vì danh dự của Người.
(4) Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
(5) Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù.
Ðầu con, Chúa xức đượm dầu thơm,
ly rượu con đầy tràn chan chứa.
(6) Lòng nhân hậu và tình thương CHÚA
ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời,
và tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.

Đáp Ca: (Tv 24:6-10) Chúa là Chúa Tể càn khôn: chính Người là Ðức Vua vinh hiển
(6) Ðây chính là dòng dõi những kẻ kiếm tìm Người,
tìm thánh nhan Thiên Chúa nhà Gia-cóp.
(7) Hỡi cửa đền, hãy cất cao lên,
cao lên nữa, hỡi cửa đền cổ kính,
để Ðức Vua vinh hiển ngự vào.
(8) Ðức Vua vinh hiển đó là ai?
Là ÐỨC CHÚA mạnh mẽ oai hùng
ÐỨC CHÚA oai hùng khi xuất trận.
(9) Hỡi cửa đền, hãy cất cao lên,
cao lên nữa, hỡi cửa đền cổ kính,
để Ðức Vua vinh hiển ngự vào.
(10) Ðức Vua vinh hiển đó là ai?
Là Chúa Tể càn khôn: chính Người là Ðức Vua vinh hiển.

Đáp Ca: (Tv 26:1,4,7-12) Xin giải thoát và xót thương con, lạy Chúa
Lạy CHÚA, xin Ngài xử cho con, vì con sống vẹn toàn.
Con tin tưởng vào CHÚA, không do dự.
(4) Con không ngồi chung với quân xảo trá,
chẳng giao du cùng bọn giả hình,
(7) để hát bài cảm tạ tri ân
và tường thuật mọi kỳ công của Ngài.
(8) Lạy CHÚA, con mến yêu ngôi nhà Chúa ngự,
mến yêu nơi rạng ngời vinh quang Chúa.
(9) Xin đừng bắt con đồng số kiếp với tội nhân,
chung vận mạng với phường khát máu.
(10) Tay chúng gây tội ác tầy trời,
riêng tay mặt đầy quà hối lộ.
(11) Phần con đây, con sống vẹn toàn,
xin giải thoát và xót thương con, lạy Chúa,
(12) trên mặt đất bằng, chân con đứng vững,
giữa lòng đại hội, con xin chúc tụng Ngài.

Đáp Ca: (Tv 25:6-7,17-18,20-21) Xin Chúa thấy cho cảnh lầm than khổ cực và tha thứ hết mọi tội con.
(6) Lạy CHÚA, xin nhớ lại nghĩa nặng với ân sâu
Ngài đã từng biểu lộ từ muôn thuở muôn đời.
(7) Tuổi xuân trót dại bao lầm lỗi, xin Ngài đừng nhớ đến,
nhưng xin lấy tình thương mà nhớ đến con cùng.
(17) Lòng đau như thắt, xin làm cho thanh thoả,
và giải thoát con khỏi bước ngặt nghèo.
(18) Xin Chúa thấy cho cảnh lầm than khổ cực
và tha thứ hết mọi tội con.
(20) Xin bảo toàn sinh mạng và giải thoát con,
đừng để con tủi nhục, bởi vì con ẩn náu bên Ngài.
(21) Ước gì lòng trong sạch và ngay thẳng
che chở giữ gìn con, vì con trông cậy Chúa.

Đáp Ca: (Tv 42:2-3,43:3-4) Linh hồn con khao khát Chúa, là Chúa Trời hằng sống.
(2) Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.
(3) Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.
Bao giờ con được đến vào bệ kiến Tôn Nhan?
(3) Xin Ngài thương sai phái ánh sáng và chân lý của Ngài,
để soi đường dẫn lối con đi về núi thánh, lên đền Ngài ngự.
(4) Con sẽ bước tới bàn thờ Thiên Chúa,
tới gặp Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con.
Con gảy đàn dâng câu cảm tạ,
lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ.

Đáp Ca: (Tv 62) Nhờ Thiên Chúa, tôi được cứu độ và vinh quang.
(2) Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi,
hồn tôi mới được nghỉ ngơi yên hàn.
Ơn cứu độ tôi bởi Người mà đến,
(3) duy Người là núi đá, là ơn cứu độ của tôi,
là thành luỹ chở che: tôi chẳng hề nao núng.
(4) Tới bao giờ các ngươi còn xúm lại
để xông vào quật ngã một người?
Hắn đã như bức tường xiêu đổ,
như hàng rào đến lúc ngả nghiêng.
(5) Con người ấy, chúng chỉ mưu hạ bệ,
chúng thoả lòng vì đã nói dối nói gian.
Miệng thì chúc phúc cầu an,
mà lòng nguyền rủa chứa chan những lời.
(6) Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi,
này hồn tôi hãy nghỉ ngơi yên hàn.
Vì hy vọng của tôi bởi Người mà đến,
(7) duy Người là núi đá, là ơn cứu độ của tôi,
là thành luỹ chở che: tôi chẳng hề nao núng.
(8) Nhờ Thiên Chúa, tôi được cứu độ và vinh quang,
Người là núi đá vững vàng,
ở bên Thiên Chúa tôi hằng ẩn thân.
(9) Hỡi dân ta, hãy tin tưởng vào Người luôn mãi,
trước mặt Người, hãy thổ lộ tâm can:
Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu.
(10) Kẻ thường dân âu chỉ là hơi thở,
người quyền quý đều ví tựa ảo huyền,
đứng cả lên cân cũng chẳng tày mây khói.
(11) Ðừng tin tưởng ở trò áp bức nữa,
chớ hoài công cậy ngón bóc lột người!
Tiền tài dẫu sinh sôi nảy nở,
lòng chẳng nên gắn bó làm chi.
(12) Lạy Thiên Chúa, một lần Ngài phán dạy,
con nghe được hai điều,
rằng: Ngài nắm quyền uy
(13) và giàu lòng nhân hậu;
rằng: Ngài theo tội phúc mà thưởng phạt mỗi người.

Đáp Ca: (Tv 63:2-6,8-9) Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa.
(2) Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ,
ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa.
Linh hồn con đã khát khao Ngài,
tấm thân này mòn mỏi đợi trông,
như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước.
(3) Nên con đến ngắm nhìn Ngài trong nơi thánh điện,
để thấy uy lực và vinh quang của Ngài.
(4) Bởi ân tình Ngài quý hơn mạng sống,
miệng lưỡi này xin ca ngợi tán dương.
(5) Suốt cả đời con, nguyện dâng lời chúc tụng,
và giơ tay cầu khẩn danh Ngài.
(6) Lòng thoả thuê như khách vừa dự tiệc,
môi miệng con rộn rã khúc hoan ca.
(8) Quả thật Ngài đã thương trợ giúp,
nương bóng Ngài, con hớn hở reo vui.
(9) Trót cả tâm tình, con cùng Ngài gắn bó,
giơ tay quyền lực, Ngài che chở phù trì.

Đáp Ca: (Tv 102) Lạy CHÚA, xin nghe lời con cầu khẩn.
(2) Lạy CHÚA, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
(3) Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe
và mau mau đáp lời.
(4) Vì đời con: tháng ngày tan thành khói,
xương tuỷ nóng ran như hoả lò.
(5) Tim héo hắt tựa hồ cỏ giập,
nên chẳng còn tưởng đến miếng ăn.
(6) Vì con những kêu gào rên rẩm
mà thân thể chỉ còn da bọc xương.
(7) Con chẳng khác bồ nông miền sa mạc,
tựa như cú vọ chốn hoang tàn.
(8) Suốt năm canh trằn trọc,
phận như chim lạc đàn đậu mái hiên.
(9) Quân thù địch cả ngày phỉ báng,
giận điên lên, chúng nguyền rủa thân này.
(10) Ăn tro trấu đã thành cơm bữa,
nước mắt hoà nước uống thường khi.
(11) Vì Chúa nổi trận lôi đình, ra oai nộ khí,
nhấc con lên, rồi quẳng ra xa.
(12) Ngày tháng đời con: chiều tà bóng ngả,
tấm thân này: cỏ úa vàng khô.
(13) Nhưng lạy CHÚA, muôn đời Ngài ngự trị,
trải bao thế hệ, thiên hạ nhắc đến Ngài.
(14) Chính Ngài sẽ đứng dậy và thương xót Xi-on,
vì nay đã đến thời thi ân giáng phúc.
(15) Bề tôi Ngài lưu luyến đá tường thành sụp đổ,
lòng những xót xa nhìn đống tro tàn.
(16) Bấy giờ chư dân sẽ sợ uy danh CHÚA,
mọi đế vương hoàn cầu uý kính Ngài vinh hiển.
(17) Vì CHÚA sẽ xây dựng lại Xi-on,
sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.
(18) Người đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu,
chẳng khinh thường lời họ nguyện xin.
(19) Ðiều này phải ghi lại cho đời sau được biết,
dân hậu sinh phải ca tụng CHÚA TRỜI
(20) Vì CHÚA đưa mắt từ toà cao thánh điện,
từ trời xanh đã nhìn xuống cõi trần,
(21) để nghe kẻ tù đày rên siết thở than
và phóng thích những người mang án tử.
(22) Rồi ra, ở Xi-on, người người sẽ rao truyền danh thánh CHÚA,
tại Giê-ru-sa-lem, ai nấy ngợi khen Người,
(23) khi mọi nước mọi dân
tập trung về để thờ phượng CHÚA.
(24) Chúa làm tôi kiệt lực giữa đường đời,
tuổi thọ tôi, Người rút ngắn lại.
(25) Con nói: lạy Thiên Chúa của con,
Ngài là Ðấng vạn đại trường tồn,
xin đừng cất mạng con giữa cuộc đời dang dở.
(26) Xưa Chúa đã đặt nền trái đất,
chính tay Ngài tạo tác vòm trời.
(27) Chúng tiêu tan, Chúa còn hoài,
chúng như áo cũ thảy rồi mòn hao.
Ngài thay chúng khác nào thay áo,
(28) nhưng chính Ngài tiền hậu y nguyên;
tháng năm Ngài vẫn triền miên.
(29) Con cháu bề tôi sẽ an cư lạc nghiệp,
và dòng giống tồn tại trước nhan Ngài.

Đáp Ca: (Tv 103:8,10,13-18) Ðấng từ bi nhân hậu, Người chậm giận và giàu tình thương,
(8) CHÚA là Ðấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương,
(10) Người không cứ tội ta mà xét xử,
không trả báo ta xứng với lỗi lầm.
(13) Như người cha chạnh lòng thương con cái,
CHÚA cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn.
(14) Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì,
hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi.
(15) Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi,
tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,
(16) một cơn gió thoảng là xong,
chốn xưa mình ở cũng không biết mình.
(17) Nhưng ân tình CHÚA thiên thu vạn đại,
dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn.
Người xử công minh cả với đời con cháu,
(18) cả những ai giữ giao ước của Người
và nhớ tuân hành mệnh lệnh Người ban.

Đáp Ca: (Tv 121) Ơn phù hộ tôi đến từ ÐỨC CHÚA là Ðấng dựng nên cả đất trời.
Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi,
ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao?
(2) Ơn phù hộ tôi đến từ ÐỨC CHÚA
là Ðấng dựng nên cả đất trời.
(3) Xin Ðấng gìn giữ bạn đừng để bạn lỡ chân trật bước,
xin Người chớ ngủ quên.
(4) Ðấng gìn giữ Ít-ra-en,
lẽ nào chợp mắt ngủ quên cho đành!
(5) Chính CHÚA là Ðấng canh giữ bạn,
chính CHÚA là Ðấng vẫn chở che,
Người luôn luôn ở gần kề.
(6) Ngày sáu khắc, vầng ô không tác hoạ,
đêm năm canh, vành nguyệt chẳng hại chi.
(7) CHÚA giữ gìn bạn khỏi mọi điều bất hạnh,
giữ gìn cho sinh mệnh an toàn.
(8) CHÚA giữ gìn bạn lúc ra vào lui tới,
từ giờ đây cho đến mãi muôn đời.

Đáp Ca: (Tv 130:1-8) Muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con.
Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy CHÚA,
(2) muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con.
Dám xin Ngài lắng tai để ý
nghe lời con tha thiết nguyện cầu.
(3) Ôi lạy CHÚA, nếu như Ngài chấp tội,
nào có ai đứng vững được chăng?
(4) Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ
để chúng con biết kính sợ Ngài.
(5) Mong đợi CHÚA, tôi hết lòng mong đợi,
cậy trông ở lời Người.
(6) Hồn tôi trông chờ Chúa,
hơn lính canh mong đợi hừng đông.
Hơn lính canh mong đợi hừng đông,
(7) trông cậy CHÚA đi, Ít-ra-en hỡi,
bởi CHÚA luôn từ ái một niềm,
ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa.
(8) Chính Người sẽ cứu chuộc Ít-ra-en
cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn.
III- BÀI ĐỌC 2 - Chọn một trong những bài sau đây:

Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Rôma (Rm 5:5-11)
(5) Trông cậy như thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta.(6) Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Ðức Ki-tô đã chết vì chúng ta.(7) Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng.(8) Thế mà Ðức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.(9) Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Ðức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.(10) Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.(11) Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Ðức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Ðấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.

Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Rôma  (Rm 5:12,17-21)
(12) Vì một người duy nhất, mà tội lỗi đã xâm nhập trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết; như thế, sự chết đã lan tràn tới mọi người, bởi vì mọi người đã phạm tội.(17) Nếu chỉ vì một người, một người duy nhất sa ngã, mà sự chết đã thống trị, thì điều Thiên Chúa làm qua một người duy nhất là Ðức Giê-su Ki-tô, lại còn lớn lao hơn biết mấy. Quả vậy, những ai được Thiên Chúa ban ân sủng dồi dào và cho trở nên công chính, thì sẽ được sống và được thống trị.
(18) Tóm lại, cũng như vì một người duy nhất đã sa ngã mà mọi người bị Thiên Chúa kết án, thì nhờ một người duy nhất đã thực hiện lẽ công chính, mọi người cũng được Thiên Chúa làm cho nên công chính, nghĩa là được sống.(19) Thật vậy, cũng như vì một người duy nhất đã không vâng lời Thiên Chúa, mà muôn người thành tội nhân, thì nhờ một người duy nhất đã vâng lời Thiên Chúa, muôn người cũng sẽ thành người công chính.
(20) Lề Luật đã xen vào, để cho sự sa ngã lan tràn; nhưng ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội.(21) Như vậy, nếu tội lỗi đã thống trị bằng cách làm cho người ta phải chết, thì ân sủng cũng thống trị bằng cách làm cho người ta nên công chính để được sống đời đời, nhờ Ðức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.

Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Rôma  (Rm 6:3-9)
(3) Anh em không biết rằng: khi chúng ta được dìm vào nước thanh tẩy, để thuộc về Ðức Ki-tô Giê-su, là chúng ta được dìm vào trong cái chết của Người sao?(4) Vì được dìm vào trong cái chết của Người, chúng ta đã cùng được mai táng với Người. Bởi thế, cũng như Người đã được sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng được sống một đời sống mới.
(5) Thật vậy, vì chúng ta đã nên một với Ðức Ki-tô nhờ được chết như Người đã chết, thì chúng ta cũng sẽ nên một với Người, nhờ được sống lại như Người đã sống lại.(6) Chúng ta biết rằng: con người cũ nơi chúng ta đã bị đóng đinh vào thập giá với Ðức Ki-tô, như vậy, con người do tội lỗi thống trị đã bị huỷ diệt, để chúng ta không còn làm nô lệ cho tội lỗi nữa.(7) Quả thế, ai đã chết, thì thoát khỏi quyền của tội lỗi.
(8) Nếu chúng ta đã cùng chết với Ðức Ki-tô, chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người: đó là niềm tin của chúng ta.(9) Thật vậy, chúng ta biết rằng: một khi Ðức Ki-tô đã sống lại từ cõi chết, thì không bao giờ Người chết nữa, cái chết chẳng còn quyền chi đối với Người.

Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Rôma  (Rm 8:31-35,37-39)
31 Vậy còn phải nói gì thêm nữa? Có Thiên Chúa bênh đỡ chúng ta, ai còn chống lại được chúng ta?32Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tha, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta. Một khi đã ban Người Con đó, lẽ nào Thiên Chúa lại chẳng rộng ban tất cả cho chúng ta?33 Ai sẽ buộc tội những người Thiên Chúa đã chọn? Chẳng lẽ Thiên Chúa, Đấng làm cho nên công chính?34 Ai sẽ kết án họ? Chẳng lẽ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã chết, hơn nữa, đã sống lại, và đang ngự bên hữu Thiên Chúa mà chuyển cầu cho chúng ta?

35 Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo? 37 Nhưng trong mọi thử thách ấy, chúng ta toàn thắng nhờ Đấng đã yêu mến chúng ta.

38 Đúng thế, tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào,39 trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.

Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Rôma  (Rm 8:14-23)
14 Quả vậy, phàm ai được Thần Khí Thiên Chúa hướng dẫn, đều là con cái Thiên Chúa.15 Phần anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên: "Áp-ba! Cha ơi! "16 Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa.17 Vậy đã là con, thì cũng là thừa kế, mà được Thiên Chúa cho thừa kế, thì tức là đồng thừa kế với Đức Ki-tô; vì một khi cùng chịu đau khổ với Người, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang với Người.
18 Thật vậy, tôi nghĩ rằng: những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta.19 Muôn loài thọ tạo những ngong ngóng đợi chờ ngày Thiên Chúa mặc khải vinh quang của con cái Người.20 Quả thế, muôn loài đã lâm vào cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn, nhưng là vì Thiên Chúa bắt chịu vậy; tuy nhiên, vẫn còn niềm trông cậy21 là có ngày cũng sẽ được giải thoát, không phải lệ thuộc vào cảnh hư nát, mà được cùng với con cái Thiên Chúa chung hưởng tự do và vinh quang.22 Thật vậy, chúng ta biết rằng: cho đến bây giờ, muôn loài thọ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở.23 Không phải muôn loài mà thôi, cả chúng ta cũng rên siết trong lòng: chúng ta đã lãnh nhận Thần Khí như ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban cho trọn quyền làm con, nghĩa là cứu chuộc thân xác chúng ta nữa.

Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Rôma  (Rm 14:7-12)
7 Thật vậy, không ai trong chúng ta sống cho chính mình, cũng như không ai chết cho chính mình.8Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa. Vậy, dù sống, dù chết, chúng ta vẫn thuộc về Chúa;9 vì Đức Ki-tô đã chết và sống lại chính là để làm Chúa kẻ sống cũng như kẻ chết.10Thế mà bạn, sao bạn lại xét đoán người anh em? Và bạn nữa, sao bạn khinh dể người anh em? Quả thế, tất cả chúng ta sẽ phải ra trước toà Thiên Chúa,11 vì có lời chép rằng: Đức Chúa phán: Ta lấy sự sống Ta mà thề: mọi người sẽ quỳ gối lạy Ta, và mọi miệng lưỡi phải xưng tụng Thiên Chúa.12 Như vậy, mỗi người trong chúng ta sẽ phải trả lời về chính mình trước mặt Thiên Chúa.

Lời Chúa trong sách Công Vụ Tông Ðồ (Cv 2:14, 22-28)
(14) Bấy giờ, ông Phê-rô đứng chung với Nhóm Mười Một lớn tiếng nói với họ rằng: "Thưa anh em miền Giu-đê và tất cả những người đang cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, xin biết cho điều này, và lắng nghe những lời tôi nói đây.(22) "Thưa đồng bào Ít-ra-en, xin nghe những lời sau đây. Ðức Giê-su Na-da-rét, là người đã được Thiên Chúa phái đến với anh em. Và để chứng thực sứ mệnh của Người, Thiên Chúa đã cho Người làm những phép mầu, điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em. Chính anh em biết điều đó.(23) Theo kế hoạch Thiên Chúa đã định và biết trước, Ðức Giê-su ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi.(24) Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại, giải thoát Người khỏi những đau khổ của cái chết. Vì lẽ cái chết không tài nào khống chế được Người mãi.(25) Quả vậy, vua Ða-vít đã nói về Người rằng: Tôi luôn nhìn thấy Ðức Chúa trước mặt tôi, vì Người ở bên hữu, để tôi chẳng nao lòng.(26) Bởi thế tâm hồn con mừng rỡ, và miệng lưỡi hân hoan, cả thân xác con cũng nghỉ ngơi trong niềm hy vọng.(27) Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc linh hồn con trong cõi âm ty, cũng không để Vị Thánh của Ngài phải hư nát.(28) Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống, và cho con được vui sướng tràn trề khi ở trước Thánh Nhan.

Lời Chúa trong Thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Côrintô (1 Cr 15:20-22,26)
(20) Nhưng không phải thế! Ðức Ki-tô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu.(21) Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại.(22) Quả thế, như mọi người vì liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Ðức Ki-tô, cũng được Thiên Chúa cho sống.(26) Thù địch cuối cùng bị tiêu diệt là sự chết,

Lời Chúa trong Thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Côrintô (1 Cr 15:51,53-57)
(51) Ðây tôi nói cho anh em biết mầu nhiệm này: không phải tất cả chúng ta sẽ chết, nhưng tất cả chúng ta sẽ được biến đổi(54) Vậy khi cái thân phải hư nát này mặc lấy sự bất diệt, khi cái thân phải chết này mặc lấy sự bất tử, thì bấy giờ sẽ ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây: Tử thần đã bị chôn vùi. Ðây giờ chiến thắng!(55) Hỡi tử thần, đâu là chiến thắng của ngươi? Hỡi tử thần, đâu là nọc độc của ngươi?(56) Tử thần có độc là vì tội lỗi, mà tội lỗi có mạnh cũng tại có Lề Luật.(57) Nhưng tạ ơn Thiên Chúa, vì Người đã cho chúng ta chiến thắng nhờ Ðức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.

Lời Chúa trong Thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Côrintô (2 Cr 4:7-11)
(7) Nhưng kho tàng ấy, chúng tôi lại chứa đựng trong những bình sành, để chứng tỏ quyền năng phi thường phát xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng tôi.(8) Chúng tôi bị dồn ép tư bề, nhưng không bị đè bẹp; hoang mang, nhưng không tuyệt vọng;(9) bị ngược đãi, nhưng không bị bỏ rơi; bị quật ngã, nhưng không bị tiêu diệt.(10) Chúng tôi luôn mang nơi thân mình cuộc thương khó của Ðức Giê-su, để sự sống của Ðức Giê-su cũng được biểu lộ nơi thân mình chúng tôi.(11) Thật vậy, tuy sống, chúng tôi hằng bị cái chết đe doạ vì Ðức Giê-su, để sự sống của Ðức Giê-su cũng được biểu lộ nơi thân xác phải chết của chúng tôi.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Côrintô (2 Cr 5:1,6-7,9-10)
(1) Quả thật, chúng ta biết rằng: nếu ngôi nhà của chúng ta ở dưới đất, là chiếc lều này, bị phá huỷ đi, thì chúng ta có một nơi ở do Thiên Chúa dựng lên, một ngôi nhà vĩnh cửu ở trên trời, không do tay người thế làm ra.(6) Vậy chúng tôi luôn mạnh dạn, và chúng tôi biết rằng: ở lại trong thân xác này là lưu lạc xa Chúa,(7) vì chúng ta tiến bước nhờ lòng tin chứ không phải nhờ được thấy Chúa...(9) Nhưng, dù còn ở trong thân xác hoặc đã lìa bỏ thân xác, chúng tôi chỉ có một tham vọng là làm đẹp lòng Người.10Vì tất cả chúng ta đều phải được đưa ra ánh sáng, trước toà Ðức Ki-tô, để mỗi người lãnh nhận những gì tương xứng với các việc tốt hay xấu đã làm, khi còn ở trong thân xác.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông Ðồ (1 Pr 1:3-9)
(3) Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Ðức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta! Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để nhận lãnh niềm hy vọng sống động, nhờ Ðức Giê-su Ki-tô đã từ cõi chết sống lại,(4) để được hưởng gia tài không thể hư hoại, không thể vẩn đục và tàn phai. Gia tài này dành ở trên trời cho anh em,(5) là những người, nhờ lòng tin, được Thiên Chúa quyền năng gìn giữ, hầu được hưởng ơn cứu độ Người đã dành sẵn, và sẽ bày tỏ ra trong thời sau hết.
(6) Trong thời ấy, anh em sẽ được hân hoan vui mừng, mặc dầu còn phải ưu phiền ít lâu giữa trăm chiều thử thách.(7) Những thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quý hơn vàng gấp bội, - vàng là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế, khi Ðức Giê-su Ki-tô tỏ hiện, đức tin đã được tinh luyện đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự.(8) Tuy không thấy Người, anh em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà lòng vẫn kính tin. Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang,(9) bởi đã nhận được thành quả của đức tin, là ơn cứu độ con người.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Thêxalônica (1 Tx 4:13-14,17-18)
(13) Thưa anh em, về những ai đã an giấc ngàn thu, chúng tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì, hầu anh em khỏi buồn phiền như những người khác, là những người không có niềm hy vọng.(14) Vì nếu chúng ta tin rằng Ðức Giê-su đã chết và đã sống lại, thì chúng ta cũng tin rằng những người đã an giấc trong Ðức Giê-su, sẽ được Thiên Chúa đưa về cùng Ðức Giê-su.(17) rồi đến chúng ta, là những người đang sống, những người còn lại, chúng ta sẽ được đem đi trên đám mây cùng với họ, để nghênh đón Chúa trên không trung. Như thế, chúng ta sẽ được ở cùng Chúa mãi mãi.(18) Vậy anh em hãy dùng những lời ấy mà an ủi nhau.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Sách Khải Huyền của Thánh Gioan Tông Ðồ (Kh 20:11-21:1)
(11) Bấy giờ tôi thấy một ngai lớn màu trắng và thấy Ðấng ngự trên đó. Ðất và trời biến mất trước mặt Người, không để lại dấu vết.(12) Rồi tôi thấy những người chết, lớn cũng như nhỏ, đứng trước ngai. Sổ sách đã mở sẵn; rồi một cuốn khác cũng đã mở ra: đó là Sổ Trường Sinh. Các người chết được xét xử tuỳ theo việc họ đã làm, chiếu theo những gì đã được ghi chép trong sổ sách.
(13) Biển trả lại những người chết nó đang giữ; Tử thần và Âm phủ trả lại những người chết chúng đang giữ, và mỗi người chịu xét xử tuỳ theo các việc đã làm.(14) Tử thần và Âm phủ bị quăng vào hồ lửa. Hồ lửa này là cái chết thứ hai.(15) Ai không có tên ghi trong Sổ trường sinh thì bị quăng vào hồ lửa.
(1) Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Sách Khải Huyền của Thánh Gioan Tông Ðồ (Kh 21:1-7)
(1) Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa.(2) Và tôi thấy Thành Thánh là Giê-ru-sa-lem mới, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, sẵn sàng như tân nương trang điểm để đón tân lang.(3) Rồi tôi nghe từ phía ngai có tiếng hô to: "Ðây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với họ. Họ sẽ là dân của Người, còn chính Người sẽ là Thiên-Chúa-ở-cùng-họ.(4) Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất."
(5) Ðấng ngự trên ngai phán: "Này đây Ta đổi mới mọi sự." Rồi Người phán: "Ngươi hãy viết: Ðây là những lời đáng tin cậy và chân thật."(6) Người lại phán với tôi: "Xong cả rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. Chính Ta sẽ ban cho ai khát được uống nơi nguồn nước trường sinh, mà không phải trả tiền.(7) Ai thắng sẽ được thừa hưởng hồng ân đó. Ta sẽ là Thiên Chúa của người ấy, và người ấy sẽ là con của Ta.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Êphêsô (Ep 2:4-8)
(4) Nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta,(5) nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Ðức Ki-tô. Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ!(6) Người đã cho chúng ta được cùng sống lại và cùng ngự trị với Ðức Ki-tô Giê-su trên cõi trời.
(7) Như thế, Người tỏ lòng nhân hậu của Người đối với chúng ta trong Ðức Ki-tô Giê-su, để biểu lộ cho các thế hệ mai sau được thấy ân sủng dồi dào phong phú của Người.(8) Quả vậy, chính do ân sủng và nhờ lòng tin mà anh em được cứu độ: đây không phải bởi sức anh em, mà là một ân huệ của Thiên Chúa.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Thư của Thánh Phaolô Tông Ðồ gửi Tín Hữu Philípphê (Pl 3:20-21)
(20) Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Ðức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta.(21) Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

Bài Đọc 2: Lời Chúa trong Thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông Ðồ (1 Ga 3:1-2)
(1) Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào:
Người yêu đến nỗi
cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa
-mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa.
Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta,
là vì thế gian đã không biết Người.
(2) Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa;
nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ.
Chúng ta biết rằng khi Ðức Ki-tô xuất hiện,
chúng ta sẽ nên giống như Người,
vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
IV - PHÚC ÂM - Chọn một trong những bài sau đây:

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mát-thêu (Mt 5:1-12)
(1) Thấy đám đông, Ðức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên.(2) Người mở miệng dạy họ rằng:
(3) "Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
(4) Phúc thay ai hiền lành,
vì họ sẽ được Ðất Hứa làm gia nghiệp.
(5) Phúc thay ai sầu khổ,
vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
(6) Phúc thay ai khát khao nên người công chính,
vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
(7) Phúc thay ai xót thương người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
(8) Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch,
vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
(9) Phúc thay ai xây dựng hoà bình,
vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
(10) Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính,
vì Nước Trời là của họ.
(11) Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại
và vu khống đủ điều xấu xa.
(12) Anh em hãy vui mừng hớn hở,
vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.
Quả vậy, các ngôn sứ là những người đi trước anh em cũng bị người ta bách hại như thế.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mát-thêu (Mt 11:25-30)
(25) Vào lúc ấy, Ðức Giê-su cất tiếng nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.(26) Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.
(27) "Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.
(28) "Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.(29) Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.(30) Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mát-thêu (Mt 25:1-13)
(1) "Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể.(2) Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn.(3) Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo.(4) Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo.(5) Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả.(6) Nửa đêm, có tiếng la lên: "Chú rể kia rồi, ra đón đi! "(7) Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn.(8) Các cô dại nói với các cô khôn rằng: "Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi! "(9) Các cô khôn đáp: "Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn."(10) Ðang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại.(11) Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi: "Thưa Ngài, thưa Ngài! mở cửa cho chúng tôi với! "(12) Nhưng Người đáp: "Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là ai cả! "(13) Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mát-thêu (Mt 25:31-46)
(31) "Khi Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người.(32) Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê.(33) Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái.(34) Bấy giờ Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: "Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa.(35) Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước;(36) Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han."(37) Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống;(38) có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc?(39) Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu? "(40) Ðức Vua sẽ đáp lại rằng: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy."(41) Rồi Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng: "Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.(42) Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống;(43) Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng."(44) Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu? "(45) Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy."(46) Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mát-thêu (Mt 28:1-8)
(1) Sau ngày sa-bát, khi ngày thứ nhất trong tuần vừa ló rạng, bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a, đi viếng mộ.(2) Thình lình, đất rung chuyển dữ dội: thiên thần Chúa từ trời xuống, đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên;(3) diện mạo người như ánh chớp, và y phục trắng như tuyết.(4) Thấy người, lính canh khiếp sợ, run rẩy chết ngất đi.(5) Thiên thần lên tiếng bảo các phụ nữ: "Này các bà, các bà đừng sợ! Tôi biết các bà tìm Ðức Giê-su, Ðấng bị đóng đinh.(6) Người không có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nói. Các bà đến mà xem chỗ Người đã nằm,(7) rồi mau về nói với môn đệ Người như thế này: Người đã trỗi dậy từ cõi chết, và Người đi Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người. Ðấy, tôi xin nói cho các bà hay."(8) Các bà vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Ðức Giê-su hay.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mác-cô (Mc 5:21-24,35-43)
(21) Ðức Giê-su xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.(22) Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Ðức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,(23) và khẩn khoản nài xin: "Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống."(24) Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
(35) Ðức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: "Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa? "(36) Nhưng Ðức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: "Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi."(37) Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.(38) Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Ðức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.(39) Người bước vào nhà và bảo họ: "Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Ðứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy! "(40) Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.(41) Người cầm lấy tay nó và nói: "Ta-li-tha kum", nghĩa là: "Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! "(42) Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.(43) Ðức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mác-cô (Mc 15:33-39,16:1-6)
(33) Vào giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ khắp mặt đất mãi đến giờ thứ chín.(34) Vào giờ thứ chín, Ðức Giê-su kêu lớn tiếng: "Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma xa-bác-tha-ni! " Nghĩa là: "Lạy Thiên Chúa, Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con? "(35) Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: "Kìa hắn kêu cứu ông Ê-li-a."(36) Rồi có kẻ chạy đi lấy một miếng bọt biển, thấm đầy giấm, cắm vào một cây sậy, đưa lên cho Người uống mà nói: "Ðể xem ông Ê-li-a có đến đem hắn xuống không."(37) Ðức Giê-su lại kêu lên một tiếng lớn, rồi tắt thở.(38) Bức màn trướng trong Ðền Thờ bỗng xé ra làm hai từ trên xuống dưới.(39) Viên đại đội trưởng đứng đối diện với Ðức Giê-su, thấy Người tắt thở như vậy liền nói: "Quả thật, người này là Con Thiên Chúa."
(1) Vừa hết ngày sa-bát, bà Ma-ri-a Mác-đa-la với bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê, và bà Sa-lô-mê, mua dầu thơm để đi ướp xác Ðức Giê-su.(2) Sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ.
(3) Các bà bảo nhau: "Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây? "(4) Nhưng vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn lắm.(5) Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi bên phải, mặc áo trắng; các bà hoảng sợ.(6) Nhưng người thanh niên liền nói: "Ðừng hoảng sợ! Các bà tìm Ðức Giê-su Na-da-rét, Ðấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này!

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mác-cô (Mc 16:1-7)
(1) Vừa hết ngày sa-bát, bà Ma-ri-a Mác-đa-la với bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê, và bà Sa-lô-mê, mua dầu thơm để đi ướp xác Ðức Giê-su.(2) Sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ.
(3) Các bà bảo nhau: "Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây? "(4) Nhưng vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn lắm.(5) Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi bên phải, mặc áo trắng; các bà hoảng sợ.(6) Nhưng người thanh niên liền nói: "Ðừng hoảng sợ! Các bà tìm Ðức Giê-su Na-da-rét, Ðấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này!(7) Xin các bà về nói với môn đệ Người và ông Phê-rô rằng Người sẽ đến Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người như Người đã nói với các ông."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 7:11-17)
(11) Sau đó, Ðức Giê-su đi đến thành kia gọi là Na-in, có các môn đệ và một đám rất đông cùng đi với Người.(12) Khi Ðức Giê-su đến gần cửa thành, thì đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà.(13) Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: "Bà đừng khóc nữa! "(14) Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Ðức Giê-su nói: "Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy! "(15) Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Ðức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ.(16) Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng: "Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người".(17) Lời này về Ðức Giê-su được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 12:35-40)
(35) "Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn.(36) Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.(37) Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ.(38) Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.(39) Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu.(40) Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 23:33,39-43)
(33) Khi đến nơi gọi là "Ðồi Sọ", họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái.(39) Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: "Ông không phải là Ðấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với! "(40) Nhưng tên kia mắng nó: "Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ!(41) Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái! "(42) Rồi anh ta thưa với Ðức Giê-su: "Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi! "(43) Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Ðàng."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 5:24-29)
(24) Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Ðấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.
(25) Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây - giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống.(26) Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy,(27) lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người.(28) Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con(29) và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 6:37,39-40)
(37) Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài,(39) Mà ý của Ðấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.(40) Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 6:51-58)
(51) Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống."
(52) Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được? "(53) Ðức Giê-su nói với họ: "Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình.(54) Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết,(55) vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.(56) Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.(57) Như Chúa Cha là Ðấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy.(58) Ðây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 11:17-27)
(17) Khi đến nơi, Ðức Giê-su thấy anh La-da-rô đã chôn trong mồ được bốn ngày rồi.(18) Bê-ta-ni-a cách Giê-ru-sa-lem không đầy ba cây số.(19) Nhiều người Do-thái đến chia buồn với hai cô Mác-ta và Ma-ri-a, vì em các cô mới qua đời.(20) Vừa được tin Ðức Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà.(21) Cô Mác-ta nói với Ðức Giê-su: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.(22) Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy."(23) Ðức Giê-su nói: "Em chị sẽ sống lại! "(24) Cô Mác-ta thưa: "Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết."(25) Ðức Giê-su liền phán: "Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống.(26) Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không? "(27) Cô Mác-ta đáp: "Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Ðức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Ðấng phải đến thế gian."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 11:32-45)
(32) Khi đến gần Ðức Giê-su, cô Ma-ri-a vừa thấy Người, liền phủ phục dưới chân và nói: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết."(33) Thấy cô khóc, và những người Do-thái đi với cô cũng khóc, Ðức Giê-su thổn thức trong lòng và xao xuyến.(34) Người hỏi: "Các người để xác anh ấy ở đâu? " Họ trả lời: "Thưa Thầy, mời Thầy đến mà xem."(35) Ðức Giê-su liền khóc.(36) Người Do-thái mới nói: "Kìa xem! Ông ta thương anh La-da-rô biết mấy! "(37) Có vài người trong nhóm họ nói: "Ông ta đã mở mắt cho người mù, lại không thể làm cho anh ấy khỏi chết ư? "(38) Ðức Giê-su lại thổn thức trong lòng. Người đi tới mộ. Ngôi mộ đó là một cái hang có phiến đá đậy lại.(39) Ðức Giê-su nói: "Ðem phiến đá này đi." Cô Mác-ta là chị người chết liền nói: "Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con ở trong mồ đã được bốn ngày."(40) Ðức Giê-su bảo: "Nào Thầy đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa sao? "(41) Rồi người ta đem phiến đá đi. Ðức Giê-su ngước mắt lên và nói: "Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con.(42) Phần con, con biết Cha hằng nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con đã nói để họ tin là Cha đã sai con."(43) Nói xong, Người kêu lớn tiếng: "Anh La-da-rô, hãy ra khỏi mồ! "(44) Người chết liền ra, chân tay còn quấn vải, và mặt còn phủ khăn. Ðức Giê-su bảo: "Cởi khăn và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi."
(45) Trong số những người Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc Ðức Giê-su làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 12:23-28)
(23) Ðức Giê-su trả lời: "Ðã đến giờ Con Người được tôn vinh!(24) Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.(25) Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.(26) Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha của Thầy sẽ quý trọng người ấy."
(27) "Bây giờ, tâm hồn Thầy xao xuyến! Thầy biết nói gì đây? Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến.(28) Lạy Cha, xin tôn vinh Danh Cha." Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống: "Ta đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ còn tôn vinh nữa! "

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 14:1-6)
(1) Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy.(2) Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em.(3) Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó.(4) Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi."
(5) Ông Tô-ma nói với Ðức Giê-su: "Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường? "(6) Ðức Giê-su đáp: "Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 17:20-26)
(20) Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con,(21) để tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con.(22) Phần con, con đã ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho con, để họ được nên một như chúng ta là một:(23) Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đã sai con và đã yêu thương họ như đã yêu thương con.
(24) Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành.(25) Lạy Cha là Ðấng công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng con, con đã biết Cha, và những người này đã biết là chính Cha đã sai con.(26) Con đã cho họ biết danh Cha, và sẽ còn cho họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ nữa."

Phúc Âm: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 17:24, 26)
(24) Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành.(26) Con đã cho họ biết danh Cha, và sẽ còn cho họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ nữa."
 
V- LỜI NGUYỆN

Lời Nguyện: (lời nguyện thích hợp)
Lạy Chúa, Chúa đã phán những ai tin vào Ngài sẽ chẳng bao giờ chết, xin Chúa đoái thương đến những linh hồn _____ khi còn sống là những người đã tin và rước Mình Máu Thánh Chúa là của nuôi linh hồn, xin cho linh hồn _______ được hưởng phúc trường sinh muôn đời nhờ ơn Cứu độ và Lòng thương xót của Chúa.. Chúng con cầu xin Chúa. Thưa: Xin Chúa nhận lời chúng con.
Lạy Chúa, Chúa phán rằng: "ai xin thì sẽ được, ai gõ thì sẽ mở cho", ngày hôm nay chúng con hiệp nhất cầu nguyện, và tạ ơn Chúa thay cho linh hồn _______, xin Chúa đoái thương nhận những lời cầu xin chân thành của chúng con và đem linh hồn _______ về thiên đàng với Chúa. Chúng con cầu xin Chúa. Thưa: Xin Chúa nhận lời chúng con.
Lạy Chúa, Chúa là Đấng từ bi và nhân hậu, chậm giận và hết sức khoan nhân, xin Chúa thứ tha những lỗi lầm, tội lỗi mà linh hồn ________ đã vấp phạm khi còn sống trên đời. Xin Chúa sớm đưa linh hồn _____ mà chúng con cầu nguyện hôm nay về hưởng nhan thánh Chúa trên thiên đàng. Chúng con cầu xin Chúa. Thưa: Xin Chúa nhận lời chúng con.
Lạy Chúa, xin Chúa an ủi, đỡ nâng những người trong gia đình tang quyến (chúng con) để họ/chúng con có thể vượt qua sự thương tiếc người thân đã đa đi. Xin cho họ/chúng con được sức mạnh, niềm tin vào Chúa Giêsu Phục Sinh để cuộc đời của họ/chúng con sống là sống cho Chúa và chết cũng là chết cho Chúa. Chúng con cầu xin Chúa. Thưa: Xin Chúa nhận lời chúng con.
Lạy Chúa, xin Chúa chúc phúc cho gia tộc, giòng họ, gia đình tang quyến (chúng con) để họ/chúng con luôn biết noi gương đức tốt lành của tổ tiên, ông bà. Xin cho mọi gia đình họ/chúng con sống hòa thuận, yêu thương, tha thứ và chấp nhận nhau trong tình yêu thương của Chúa. Chúng con cầu xin Chúa. Thưa: Xin Chúa nhận lời chúng con.