NGHI THỨC CHÚC
LÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI HÀNH HƯƠNG
(Trích Sách Chúc lành số
404-430)
Những điều cần
biết trước
404. Trong đời
sống mục vụ, nên coi trọng những cuộc hành hương đến những nơi thánh, những mộ
của các thánh và những đền thánh, hoặc theo như cách truyền thống, hoặc theo
kiểu ngày nay, vì chúng thôi thúc các tín hữu ăn năn hối cải, nuôi dưỡng đời
sống Kitô giáo và cổ vũ sáng kiến tông đồ.
405. Phải lo
giữ lại điều riêng biệt của việc hành hương Kitô giáo, nghĩa là bản chất thiêng
liêng của chúng, và lo trình bày cũng như chuẩn bị cách thích hợp để những
người hành hương thực sự trở nên “những người lên đường đi rao giảng Chúa Kitô”
(CĐ Vaticanô II: Sắc lệnh về Tông đồ giáo dân, số 14) và để họ nhận được hiệu
quả dồi dào do việc hành hương này.
406. Vậy để
những người hành hương dễ đạt được điều đó, thì thường rất có ích là lúc khởi
đầu và kết thúc cuộc hành hương, nên tổ chức việc cử hành thích hợp để những
người hành hương được nhận lãnh phép lành đặc biệt.
407. Còn vào
lúc khởi đầu hay kết thúc cuộc hành hương mà muốn cử hành Thánh lễ hay một giờ
Kinh phụng vụ, hoặc một cử hành phụng vụ nào khác, thì có thể kết thúc các cử
hành đó bằng việc ban phép lành đặc biệt cho những người hành hương, theo Nghi
thức đề nghị dưới đây.
408. Cả linh
mục lẫn phó tế có thể sử dụng Nghi thức trình bày dưới đây. Cần giữ lại cấu
trúc và những yếu tố quan trọng hơn, rồi có thể thích ứng theo hoàn cảnh của
cuộc hành hương hay của địa phương.
I. CHÚC LÀNH LÚC BẮT ĐẦU LÊN ĐƯỜNG
Những nghi
thức mở đầu
Khi
đoàn người hành hương đã tụ họp lại, nên hát thánh vịnh 121 (122), hoặc ca khúc
nào khác thích hợp.
Chủ sự: Nhân danh
Cha và Con và Thánh Thần.
Mọi người: Amen.
Chủ sự chào những người hiện
diện và nói:
Xin Thiên Chúa là Đấng cứu
độ và là niềm an ủi của chúng ta, ở cùng tất cả anh chị em.
Mọi người: Và ở cùng cha (thầy).
Chủ sự dọn lòng những người
hiện diện đón nhận phép lành.
Anh chị em rất thân mến, lên
đường tham dự cuộc hành hương thánh, chúng ta hãy hồi tưởng lại xem tư tưởng
nào đã làm cho chúng ta có quyết định thánh thiện này. Những nơi chúng ta mong
được thăm viếng cho chúng thấy lòng sùng mộ của dân Thiên Chúa, dân đã đến
viếng những nơi ấy, để lúc trở về được mạnh mẽ trong quyết tâm thăng tiến đời
sống Kitô giáo và sẵn sàng hăng hái thi hành những việc bác ái từ thiện. Nhưng,
là những khách hành hương, chúng ta cũng phải mang lại gì cho các tín hữu đang
sống tại nơi hành hương: đó chính là gương sáng về đức tin, đức cậy và đức mến
của chúng ta, như vậy, mọi người, cả dân địa phương, lẫn khách hành hương đều
được nên phong phú nhờ việc xây dựng lẫn cho nhau.
Phụng vụ
Lời Chúa
Bài trích thư
thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gởi tín hữu Côrintô (2Cr 5, 6b-10)
Anh em thân mến,
Chúng tôi luôn bạo dạn và
chúng tôi biết rằng bao lâu sống trong thân xác này, là lưu lạc xa Chúa; 7vì
nhờ đức tin mà chúng tôi tiến bước chớ không phải vì đã thấy. 8Vậy chúng tôi
bạo dạn và rất mong ước lìa xa thân xác để ở cùng Chúa. 9Vì thế, dù ở trong xác
hay ra khỏi xác, chúng tôi cố gắng sống đẹp lòng Chúa. 10Bởi lẽ tất cả chúng ta
đều phải ra trước tòa án của Đức Kitô, để mỗi người lãnh lấy những gì tương
xứng với các việc tốt hay xấu đã làm khi còn ở trong thân xác.
Đó là Lời Chúa.
Đáp Ca
Thánh vịnh đáp
ca Tv 23 (24), 1-2. 3-4b. 5-6 (Đ. x. 6)
ĐC. Lạy Chúa, đây là dòng dõi những kẻ tìm kiếm
tôn nhan Ngài.
1. Trái đất và muôn loài là của Chúa,
hoàn cầu và tất cả dân cư thuộc về Ngài.
2. Vì Ngài đặt nền trái đất trên biển cả,
và làm kiên vững trên các sông ngòi. ĐC. …
3. Ai sẽ được lên núi Chúa,
ai sẽ được dừng bước nơi thánh điện Ngài?
4. Đó là người có bàn tay thanh sạch
và cõi lòng trong trắng,
không để tâm hồn theo bả phù vân. ĐC. …
5. Người đó sẽ hưởng phúc lành của Chúa,
và nên công chính nhờ Chúa ban ơn cứu độ.
6. Đây là dòng dõi những kẻ kiếm tìm Ngài,
những kẻ kiếm tìm tôn nhan Thiên Chúa nhà Giacob. ĐC.
…
Alleluia – Alleuia: Phúc thay ai có lương tâm trong
sạch
Vì họ
sẽ được ngắm nhìn Thiên Chúa. Alleluia.
Tin Mừng Chúa
Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 24, 13-35)
Cùng ngày thứ nhất trong
tuần, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng tên là Emmau, cách
Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường các ông nói với nhau về mọi việc vừa xảy
ra. Đang khi họ nói chuyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu
tiến lại gần cùng đi với họ; nhưng mắt họ bị cản trở nên không nhận ra Người.
Người hỏi họ: “Các ông có chuyện gì mà vừa đi vừa trao đổi với nhau vậy”? Họ
dừng lại, vẻ mặt buồn rầu. Một người tên là Clêôpas trả lời: “Có lẽ ông là lữ
khách duy nhất tại Giêrusalem, đã không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong
thành mấy ngày nay?” Người hỏi họ: “Việc gì thế?” Các ông thưa: “Việc liên can
đến ông Giêsu Nazareth, Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động
và lời nói, trước mặt Thiên Chúa và toàn dân; thế mà các thượng tế và thủ lãnh
của chúng ta đã nộp Người để Người bị kết án tử và đã đóng đinh Người vào thập
giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng rằng chính Người sẽ cứu chuộc Israel ; hơn thế
nữa các việc ấy đã xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. Nhưng có vài phụ nữ trong
nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi sợ hãi, họ đến mộ từ tảng sáng, và không thấy
xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người đang sống.
Vài người trong chúng tôi đi ra mộ và thấy mọi sự đúng như lời các phụ nữ đã
nói; còn Người thì họ không gặp”. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo họ: “Ôi kẻ không hiểu
biết và lòng trí chậm tin vào các điều tiên tri đã nói! Nào Đức Kitô đã chẳng
phải chịu đau khổ như vậy rồi mới vào trong vinh quang của Người sao”? Rồi bắt
đầu từ Môisen và tất cả các tiên tri, Người giải thích cho họ những gì liên
quan đến Người trong toàn bộ Thánh kinh. Khi gần đến làng họ định tới, Người
làm như thể còn phải đi xa hơn nữa. Nhưng họ nài ép Người: “Xin ông ở lại với
chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn”. Vậy Người vào và ở lại với
các ông. Đang khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi
bẻ ra và trao cho họ. Mắt họ mở ra và họ nhận ra Người; nhưng Người biến mất.
Họ nói với nhau: “Lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên trong chúng ta, khi trên
đường đi Người đàm đạo và giải thích Thánh kinh cho chúng ta đó sao”? Ngay lúc
ấy họ đứng dậy trở về Giêrusalem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn khác đang tụ
họp. Những người này nói với hai ông: “Chúa đã sống lại thật, và đã hiện ra với
Simon”. Còn hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và việc hai ông
đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.
Đó là Lời Chúa
Chủ sự có thể nói ít lời với
những người hiện diện, giải thích bài đọc Kinh Thánh để họ có thể hiểu được
nghĩa của việc cử hành.
Lời nguyên
chung
Chủ sự: Chúng ta hãy tin tưởng nguyện cầu Thiên Chúa là
nơi xuất phát và là đích điểm cho cuộc lữ hành của loài người chúng ta và
nguyện rằng:
Đ. Lạy Chúa,
xin thương đồng hành với chúng con.
Lạy Cha chí thánh, xưa chính
Cha đã tự nguyện làm người hướng dẫn và là đường đi cho dân Cha lữ hành trong
sa mạc: xin thương tình nên nơi nương tựa của chúng con khi chúng con khởi sự
lên đường, để, sau khi vượt qua mọi hiểm nguy, chúng con được hân hoan trở về
nhà. Đ. …
Cha đã ban Con Một Cha làm
đường dẫn chúng con về với Cha, xin cho chúng con trung thành và kiên nhẫn đi
theo Người. Đ. …
Cha đã ban Đức Maria trọn
đời đồng trinh cho chúng con như hình ảnh và mẫu gương cuộc đời theo Chúa Kitô,
xin cho chúng con biết luôn nhìn ngắm Đức Mẹ mà bước đi cách xứng đáng trong
cuộc sống mới. Đ. …
Nhờ Chúa Thánh Thần, Cha đưa
dẫn Hội Thánh lữ hành trần thế đi về với Cha, xin ban ơn để khi tìm kiếm Cha
trên hết mọi sự, chúng con biết chạy theo đường mệnh lệnh của Cha. Đ. …
Cha kêu gọi chúng con đến
với Cha qua nẻo đường công lý và bình an, xin ban ơn, để, ngày kia, chúng con
được chiêm ngắm Cha trên quê hương muôn đời. Đ. …
Lời nguyện
chúc lành
Chủ sự dang tay đọc tiếp:
Lạy Thiên Chúa toàn năng,
Chúa luôn tỏ lòng thương xót những ai yêu mến Chúa và, bất cứ nơi đâu, Chúa vẫn
gần gũi những người tìm kiếm Chúa, xin hiện diện kề bên các tôi tớ Chúa đang
hành hương với tâm hồn đạo đức và dẫn đường cho họ đi theo thánh ý Chúa, để ban
ngày họ được Chúa phủ bóng chở che cho an toàn và ban đêm được ánh sáng ơn
thánh Chúa soi đường, hầu, có Chúa đồng hành, họ có thể hân hoan đạt tới nơi họ
muốn tới. Chúng cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. Đ. Amen.
Kết thúc nghi
lễ
Chủ sự kết thúc nghi thức và
đọc:
Xin Thiên Chúa dẫn lối chỉ đường cho chúng ta và sắp
đặt đường chúng ta đi được an toàn may mắn.
Đ. Amen.
Xin Chúa ở bên chúng ta và đoái thương đồng hành với
chúng ta.
Đ. Amen.
Nhờ Chúa phù trợ, xin cho chúng ta hân hoan hoàn tất
lộ trình mà giờ đây chúng ta tin tưởng khởi hành.
Đ. Amen.
Nên hát một bài thích hợp (lên
đường)
II. CHÚC LÀNH
TRƯỚC VÀ SAU KHI TRỞ VỀ
Khi đoàn người hành hương đã tụ họp lại, nên hát một
bài thích hợp,
Chủ sự: Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.
Mọi người: Amen.
Chủ sự:
Xin Thiên Chúa là niềm trông cậy, ủi an của chúng
ta, ban cho anh chị em được tràn đầy bình an và hoan lạc trong Chúa Thánh Thần.
Mọi người: Amen.
Chủ sự dọn lòng những người
hiện diện đón nhận phép lành.
Thiên Chúa đã ban cho chúng
ta đang hành hương đây một thời gian đặc biệt của ơn thánh. Vậy chúng ta đã tin
tưởng đi đến những nơi thánh, giờ đây chúng ta được thúc đẩy từ bên trong để
canh tân tâm hồn. Những đền thánh mà chúng ta đã kính viếng là dấu chỉ nhà
Thiên Chúa không do tay người phàm làm ra, tức là Thân Mình Chúa Kitô, mà chúng
ta là những viên đá sống động được tuyển chọn, được dựng xây trên Người là viên
đá góc tường. Giờ đây trở về nhà, chúng ta hãy sống ơn gọi của chúng ta, nhờ ơn
gọi này, chúng ta thực sự là dòng dõi được tuyển chọn, là tư tế hoàng vương, là
dân thánh và là đoàn dân được cứu chuộc, để chúng ta loan báo quyền năng của
Người là Đấng đã kêu gọi chúng ta ra khỏi nơi tối tăm để vào trong ánh sáng kỳ
diệu của Người.
Phụng vụ
Lời Chúa
Bài trích sách
Sử biên niên (1Sb 29, 9-13.15-17)
9Dân
chúng vui mừng vì các lễ vật họ đã tự nguyện hiến dâng, vì họ đã dâng lên Chúa
với cả tấm lòng thành; Vua Đavid cũng vui mừng khôn tả. 10Vua
Đavid chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể đại hội, Vua nói:
“Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel , tổ phụ
chúng con, chúc tụng Chúa từ muôn thuở đến muôn đời.
11Lạy
Chúa, Chúa cao sang, uy quyền và vinh hiển, thật rực rỡ và rất đỗi oai nghiêm,
vì tất cả những gì trên trời dưới đất đều thuộc về Chúa. Lạy Chúa, vương quyền
là của Chúa, Chúa được tôn vinh làm thủ lĩnh muôn loài.
12Chúa
là nguồn mạch mọi phú quý, vinh sang. Chính Chúa thống trị muôn loài, sức mạnh
và uy quyền ở trong tay Chúa, do tay Chúa, mọi loài nên cao trọng, bền vững.
13Vậy
giờ đây, lạy Thiên Chúa chúng con, chúng con xưng tụng Chúa, chúng con ca ngợi
danh Chúa hiển vinh.
15Trước
nhan Chúa chúng con chỉ là khách lữ hành, kẻ tạm cư như cha ông chúng con hết
thảy; ngày đời chúng con như chiếc bóng thoáng qua trên mặt đất, và không còn
gì hy vọng. 16Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng
con, tất cả những gì chúng con thu góp đây để xây dựng ngôi nhà dâng kính danh
thánh Chúa, đều bởi tay Chúa mà có, và tất cả là của Chúa. 17Lạy
Thiên Chúa của con, con biết Ngài dò thấu tâm can và yêu thích điều ngay chính,
vì thế với tấm lòng thành con đã hân hoan dâng lên Chúa tất cả những lễ vật
này, và con vui mừng thấy dân Chúa đang hiện diện nơi đây cũng hân hoan tự
nguyện dâng tiến như vậy.
Đó là Lời Chúa.
Đáp ca: Tv 121 (122), 1-2. 4-5.
6-7. 8-9 (Đ. 1)
Đ. Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.
1. Tôi vui mừng biết bao khi nghe nói:
“Ta cùng trẩy lên đền thánh Chúa”.
2. Giờ đây, hỡi Giêrusalem
chân ta dừng bước nơi cửa thành ngươi. Đ. ...
4. Từng chi tộc, chi tộc của
Chúa,
theo luật Israel, đều
tiến về đây
để xưng tụng danh Chúa.
5. Vì nơi đây đặt ngai tòa xét
xử,
ngai tòa của nhà Đavid. Đ. …
6. Hãy cầu bình an cho
Giêrusalem:
chúc những ai yêu mến thành được yên vui,
7. tường lũy được thái bình,
tháp đài được yên ổn. Đ. …
8. Vì anh em và thân bằng
quyến thuộc,
tôi nói rằng: “Chúc thành thánh an bình”.
9. Vì nhà Chúa, Thiên Chúa
chúng ta,
tôi ước mong thành đô luôn hạnh phúc. Đ. …
Alleluia – Alleluia: Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.Alleluia.
Tin Mừng Chúa
Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 2, 41-51)
41Hằng
năm cha mẹ Chúa Giêsu vẫn lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. 42Và
khi Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, các ngài cùng lên Giêrusalem theo tục lệ để
mừng lễ. 43Khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ
Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. 44Tưởng
rằng Người ở trong đoàn hành hương, nên sau một ngày đàng, hai ông bà mới tìm
kiếm Người trong nhóm bà
con và những người quen
biết. 45Nhưng không gặp Người, nên hai ông bà trở lại
Giêrusalem để tìm Người. 46Sau ba ngày, hai ông bà gặp
thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, lắng nghe và đặt câu
hỏi cho các ông. 47Tất cả những ai nghe Người
đều kinh ngạc về trí thông minh và những lời đối đáp của Người. 48Khi
thấy Người, hai ông bà ngạc nhiên, và mẹ Người nói với Người rằng: “Này con,
sao con làm cho cha mẹ như thế? Kìa cha con và mẹ đây, đã đau khổ tìm con “. 49Người
thưa với hai ông bà rằng: “Sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải
lo công việc của Cha con sao?” 50Nhưng hai ông bà không hiểu
lời Người nói với mình. 51Bấy giờ Người theo hai ông
bà trở về Nazareth ,
và vâng phục hai ông bà. Mẹ Người thì ghi nhớ tất cả những điều đó trong lòng. 52Còn
Chúa Giêsu càng thêm tuổi càng thêm khôn ngoan và đầy ân sủng, trước mặt Thiên
Chúa và người ta.
Đó là Lời Chúa.
Chủ sự có thể giảng vắn tắt.
Lời nguyện
chung
Chủ sự:
Chúng ta hãy khẩn khoản nài
xin Chúa là Chúa trời đất, Đấng đã muốn cho nhân tính của Đức Kitô có trọn vẹn
thần tính, và nguyện rằng:
Lạy Chúa, từ đền thánh Chúa
xin nhìn đến và chúc lành cho dân Chúa.
Lạy Cha chí thánh, Cha đã
muốn dùng cuộc xuất hành vượt qua để hình dung cách mầu nhiệm cho dân Cha thấy
trước con đường cứu độ phải đi, xin ban ơn để khi dấn bước trên những nẻo đường
đời, chúng con biết mở rộng cõi lòng và tự nguyện đi theo Cha. Đ.
Cha đã đặt Giáo Hội như một
đền thánh nơi trần gian để nên ánh sáng đích thực chiếu soi mọi người, xin làm
cho nhiều dân tộc ở khắp nơi tìm về với Hội Thánh và bước đi trên những nẻo
đường của Cha. Đ.
Là Thiên Chúa, Cha đã quả
quyết rằng không thành đô nào nơi trần gian có thể tồn tại, xin cho chúng con
biết tin tưởng tìm kiếm thành đô thiên quốc. Đ.
Cha đã dạy phải nhận ra sự
hiện diện của Cha trên mọi nẻo đường đời, xin cho chúng con được Con Cha làm
bạn đồng hành lúc đi đường, và là vị đồng bàn khi bẻ bánh. Đ.
Lời nguyện
chúc lành
Chủ sự dang tay và đọc tiếp:
Chúc tụng Thiên Chúa là Cha
Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con, từ mọi dân tộc, Chúa đã chọn cho Chúa một dân
biết tôn kính Chúa và thực thi những việc tốt lành: Chính Chúa đã ban thần khí
đánh động tâm hồn những người anh chị em này để họ trung thành gắn bó với Chúa
và mau mắn phụng thờ Chúa hơn; chúng con nài xin Chúa đoái thương tràn đổ phúc
lành xuống trên họ, để khi vui mừng trở về nhà, họ biết dùng lời nói mà ca ngợi
và dùng việc làm mà công bố cho mọi người những kỳ công của Chúa. Chúng con cầu
xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.
Đ. Amen.
Kết thúc
nghi thức
Chủ sự kết thúc nghi thức và
đọc:
Xin Thiên Chúa là Chúa trời
đất, Đấng đã thương hiện diện với anh chị em trong cuộc hành hương này, luôn
che chở gìn giữ anh chị em.
Đ. Amen.
Xin Thiên Chúa là Đấng đã
làm cho con cái Ngài đang bị phân tán được đoàn tụ trong Đức Kitô Giêsu, cũng
làm cho anh chị em được nên một lòng một ý với nhau trong Người.
Đ. Amen.
Xin Thiên Chúa là Đấng đã
đoái thương gợi lên nơi anh chị em ý muốn hành hương và giúp anh chị em thực
hiện ý muốn đó để làm đẹp lòng Ngài, ban phúc lành củng cố lòng đạo đức của anh
chị em.
Đ. Amen.
Nên kết thúc bằng một bài
hát thích hợp (tạ ơn)