Trong đợt giãn cách vì đại dịch, nhiều người nói rằng: Con rất nhớ nhà thờ, nhớ hội đoàn. . . Và cho dù hôm nay đã hết phong tỏa nhưng dịch bệnh lại càng gia tăng khiến nhiều người vẫn không dám đến nhà thờ. Họ chỉ đành cầu nguyện tại nhà và lòng hướng về nhà Chúa với biết bao lời khấn cầu tha thiết xin Chúa dủ tình thương ban bình an xuống trên địa cầu.
Những trăn trở này dường như
cũng là những nỗi lòng nhung nhớ thành thánh Giêrusalem năm xưa của dân Do
Thái. Lời khóc, tiếng than thở của họ đã dệt thành những bài Thánh Vịnh, với
giai điệu bi thương, não nề, nhưng không thất vọng mà đầy tin đầy tin tưởng phó
thác, cậy trông.
(2) Như nai
rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài,
lạy Chúa.
(3) Linh hồn
con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.
(6) Hồn tôi
hỡi, cớ sao phiền muộn, xót xa phận mình mãi làm chi?
Hãy cậy trông Thiên Chúa,
Hãy tán tụng Người, Người là Ðấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
Đây là lời than thở, nỉ non
của dân riêng Thiên Chúa, khi họ không được thờ Chúa trong đền thờ, họ phải thờ
Chúa ở bên bờ sông, nơi dân ngoại, bên Babilon, bên Ba Tư. Dù vượt xa ngàn
trùng của không gian nhưng họ vẫn hướng về Đền Thánh, nơi có Đức Chúa ngự trị
để cầu xin, để van nài, và nhất là để cho họ một niềm tin về một ngày mai tươi
sáng. Một ngày Đấng cứu độ là Thiên Chúa của họ sẽ mang lại thái bình cho dân
riêng của Ngài.
Hôm nay Giáo Hội bước qua Phụng
Vụ Mùa Vọng. Mùa Vọng là thời gian đợi chờ, trông mong. Cuộc đợi chờ Tân Lang đến
tuy không hẹn rõ ngày giờ. Ngày đó sẽ đến, nhưng không biết khoảng thời gian
nào. Ngày đó sẽ đến như kẻ trộm. Ngày đó sẽ đến một cách bất chợt và thình
lình. Sự khôn ngoan luôn nhắc nhở chúng ta là hãy tỉnh thức để luôn sẵn sàng
đón chờ ngày đó sẽ đến.
Covid đã đến với Việt
Ngày xưa khi thành Sôđôm bị
xóa sổ vì xã hội băng hoại và Chúa đã chỉ cứu được một mình ông
Mùa Vọng mời gọi chúng ta
mang tâm tình của dân Do Thái để cầu xin Chúa hãy mau đến cứu độ trần gian. Xin
Chúa ngự đến để đẩy lùi sự dữ, để thanh luyện trần gian khỏi những lỗi lầm gian
ác, những đường lối gian tà. Người Do Thái khi bị lưu vong không được đến Đền
Thờ thì họ phải sám hối ăn năn. Họ phải hứa một lòng trung thành với giao ước
Chúa, nhờ đó mà họ được giải thoát và hân hoan vui mừng trẩy hội lên Đền Thờ.
Nguyện xin Chúa giúp chúng ta biết sửa đổi và canh tân đời sống phù hợp
với Tin Mừng, biết tỉnh thức để vượt ra khỏi những cám dỗ của danh lợi thú, của
những đam mê thấp hèn, hầu xứng đáng là dân riêng của Chúa, được Chúa che chở
và bảo vệ khỏi mọi sự dữ hôm nay. Amen.
Lm. Jos Tạ duy Tuyền