Có một sự thật mà ai cũng phải gật đầu thừa nhận rằng trên đời này chẳng ai muốn mình phải sống trong cảnh nghèo khổ. Nếu như không quá tham vọng một cuộc sống nhung lụa, phú quý thì chỉ ít con người cũng khao khát cho mình có một gia đình hòa thuận, một cuộc sống đủ ăn, đủ mặc và một chút dư thừa.
Và chẳng ai hy vọng mình cứ mãi
sống trong cái cảnh nghèo túng đâu? Nghèo cũng có đến năm bảy loại nghèo, nhưng
chung quy đã nghèo thì chỉ thấy bất hạnh. Nghèo đến độ mà cơm không đủ no, áo
không đủ mặc thì quả thực là khốn khổ vô cùng.
Có câu chuyện vui kể rằng:
Cuối tháng, Tèo than thở với ông bạn đồng nghiệp:
– Anh biết không, nhiều khi
tôi chỉ ước được sống trong cảnh nghèo đói một ngày thôi mà Trời vẫn không cho!
– Trời ạ! – anh đồng nghiệp
sửng sốt – Người ta sợ nghèo, sợ đói còn không kịp, cậu lại đi ước ao nghèo.
Tèo thở dài:
– Tôi chỉ ước một ngày thôi,
chứ ngày nào cũng đói khổ như hiện tại làm sao mà chịu nổi.
– !!!
Nghèo đói là tai hoạ của
kiếp người. Xã hội hôm nay đang cùng nhau nỗ lực xoá đói giảm nghèo. Thế mà,
phúc âm Chúa Giêsu lại chúc phúc cho anh em khi được đói nghèo: “Phúc cho anh em là những người nghèo khó,
phúc cho anh em là những kẻ bây giờ phải đói?”. Không lẽ Chúa Giêsu lại chủ
trương một đời sống nghèo nàn, đói khát và lạc hậu sao?
Chúa không chúc phúc cho sự
đói nghèo mà Chúa chúc phúc cho các môn đệ của Chúa là những người đã dám bỏ
mọi sự mà đi theo Chúa, để rồi chẳng còn gì là của riêng mình. Trước đây, các
môn đệ như Phêrô, Anrê, Gioan, Giacôbê là những ngư phủ khá giả có ghe, có
thuyền, có lưới… ngày ngày đánh bắt được tôm cá để nuôi sống gia đình và bản
thân. Nay vì theo tiếng gọi của Chúa Giêsu, các ngài từ bỏ ghe thuyền, nhà cửa,
nghề nghiệp, bỏ lại cả vợ con, ra đi với hai bàn tay trắng, lên đường phục vụ
cho Tin Mừng. Vì thế các ngài là những người trở nên vô gia cư, vô sản vì Tin
Mừng và vì Chúa Giêsu. Thế nên các ngài sẽ được Chúa Giêsu trọng thưởng. “Phúc cho anh em là những người nghèo khó,
vì Nước Thiên Chúa là của anh em”. Lòng quảng đại của Thiên Chúa đâu có
thua lòng quảng đại của con người. Thiên Chúa sẽ bù đắp lại cho những gì con
người đã làm cho Chúa, Ngài không để cho ai thiệt thòi vì Tin Mừng.
Hôm nay cũng thế, nếu chúng
ta chấp nhận hy sinh vì Chúa, chịu thiệt thòi mất mát vì Chúa, chúng ta sẽ được
Chúa ban thưởng dư đầy, bởi vì lòng quảng đại của Thiên Chúa thì triệu lần lớn
lao hơn lòng quảng đại của chúng ta. Chúng ta hiến dâng cho Chúa một, Chúa sẽ
ban thưởng gấp trăm gấp ngàn những cái chúng ta dâng cho Chúa.
Thiết tưởng đây phải là lối
sống mà những kẻ tin theo Chúa cần thể hiện một cách triệt để trong cuộc sống
hôm nay. Giữa một thế giới mà lòng ích kỷ, hưởng thụ, khiến nhân loại đang chìm
đắm trong bể khổ của ly tán, bất công và bạo lực, người Kitô hữu phải sống
triệt để tinh thần bác ác, vị tha. Con người hôm nay đang tự đầy đoạ nhau trong
những bon chen danh lợi thú, những đam mê bất chính đã đẩy nhân loại đến tận
cùng của sự dữ, đến nỗi người ta sẵn sàng chà đạp lên nhau và đẩy nhau đến chỗ
diệt vong. Người Kitô hữu hơn bao giờ hết cần phải ý thức rằng tất cả chỉ là
phù hoa. Trần gian là phù vân. Mọi sự rồi cũng sẽ qua. Thiên đàng mới là bất
diệt. Ở nơi đó mới làm thoả mãn mọi ước vọng của con người. Cuộc sống trần gian
ngắn ngủi tựa như “bóng câu qua cửa sổ”,
còn đời sống thiên quốc mới vĩnh viễn ngàn thu. Đó mới là nơi mà chúng ta phải
phấn đấu để đạt lấy triều thiên của vinh quang, của hạnh phúc bất diệt.
Nguỵên xin Chúa Giêsu Thánh
Thể, là lương thực trợ giúp chúng ta trên đường về đất hứa xin ban cho chúng ta
được no thoả ân tình của Chúa để luôn hạnh phúc với những gì Chúa ban. Amen.
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền