Về nơi vĩnh phúc;
Xa chốn trần ai.
Bảy mốt tuổi người đời, hoà lận đận chồn chân tục luỵ;
Bốn ba năm linh mục, mãi trung thành vui bước thiên sai.
Khi xưa:
Từ Ngọc Thạch đầu tiên phấn khởi;
Đến An Sơn tiếp nối nồng say. (1)
Dạy tín hữu ngôn từ trau chuốt;
Khuyên chiên đàn chữ nghĩa khoan thai.
Việc quản lý ngày ngày trung tín;
Báo Tĩnh tâm tháng tháng miệt mài.
Ôm đè khối óc;
Nặng trĩu bờ vai.
Vằng vặc Khuê tinh, nụ hàm tiếu tươi hồng dìu dắt;
Ngời ngời Các tú, hoa mẫu đơn thắm đỏ minh khai.(2)
Ấnh mắt lộ nhân hiền, sớt sẻ ly tao ngọt đắng;
Khuôn dung ngời phúc hậu, trùng phùng hội ngộ nồng say.
Đèn chiếu toả, Tuỵ Hiền soi bùng uốn nắn;
Bút thần thông, Gã Siêu vạch nét thẳng ngay. (3)
Than ôi!
Vân toả Long giang nhân bất kiến; (4)
Nguyệt minh Thất lĩnh hạc qui lai.
Giá nghiên son đột ngột rơi tan, hồn nghệ sĩ phiêu du vĩnh phúc;
Ngòi bút sắt bất ngờ bẻ gẫy, trí văn nhân lãng đãng xuân đài.
Xuân ảnh dĩ tùy tàn nguyệt khứ;
Quế hương do trục hảo phong lai. (5)
Cha giã biệt vội vàng, buông tay lái bảy mươi niên khứ;
Người ra đi đột ngột, gác mái chèo thất thập cổ lai.
Dù chia ly cõi đất;
Dẫu cách biệt ngàn mây.
Nghiên mực khô, cứ đọng lại ngôn từ tế nhị;
Trang sách khép, còn lưu ghi chữ nghĩa khôi hài.
Nay chúng con:
Thắp làn hương, ngàn tín hữu u sầu đẫm lệ;
Đốt ngọn nến, trăm chúng con nức nở chia tay.
Nguyện dẫn dắt đến quê Trời, khấn lượng từ nhân Đức Chúa;
Xin dìu đưa vào Đất hứa, nhờ lòng bảo hộ Quan thầy.
Vĩnh biệt!
U hoài!
Bùi Nghiệp – Sài gòn
-- -- -- -- --
Chú thích:
(1) Phó xứ Ngọc Thạch và chánh xứ An sơn.
(2)Sao Khuê, sao Các: tượng trưng sao chiếu mệnh văn nhân uyên bác trong nhị thập bát tú.
(3) Tuỵ Hiền và Gã Siêu là bút danh của cha.
(4)Mây khoá sông An giang người chẳng thấy; Trăng soi núi Thất sơn hạc bay về.
(5)Xuân ảnh đã theo trăng xế bóng; Quế hương còn đuổi gió lành đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét