5 Phút Lời Chúa Mỗi
Ngày Tháng 07 2025
Thứ Ba tuần 13 tn
Mt 8,23-27
MỘT ĐỨC TIN “MẠNH THẬT”
Bỗng nhiên biển động mạnh
khiến sóng ập vào thuyền, nhưng Đức Giê-su vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh
thức Người và nói: “Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất!” (Mt 8,24-25)
Suy niệm: Những lúc trời yên
biển lặng, Đức Giê-su ở ngay bên cạnh các môn đệ, cùng trên thuyền với họ, thì
họ không đoái hoài tới. Đến khi sóng gió nổi lên, thuyền ngập nước, cái chết
cận kề, các ông mới hớt hải cầu cứu Chúa. Trước khi Chúa dẹp yên sóng gió để
‘cứu’ các môn đệ, Ngài trách ông “nhát sợ, kém lòng tin”. Phải lâm
vào cảnh hiểm nguy thập tử nhất sinh như thế, các ông mới thấy rõ đức tin của
mình còn yếu kém. Để có một đức tin thực sự vững mạnh, đừng đợi đến lúc nguy
kịch mới cầu cứu Chúa, mà phải gắn bó với Ngài thường xuyên trong mọi khoảnh
khắc, mọi việc đời thường hằng ngày.
Bạn thân mến, nếu bạn thực sự tin
vào Chúa thì đừng coi Ngài như một ông thần hộ mệnh mà bạn chỉ nhớ đến và kêu
cầu khi gặp cảnh khó khăn, hoạn nạn. Trái lại, bạn sẽ có một “đức tin
mạnh thật” (x. Mt 15,28) khi bạn gắn bó thân thiết với Chúa trong mọi
hoàn cảnh của cuộc sống. Cũng như một cành cây không phải đến lúc bị chặt đứt
khỏi thân cây mới thấy cần đến nhựa sống của thân cây, người có một đức tin
sống động luôn ý thức mình thuộc về Chúa và cần đến Chúa một cách thường xuyên
để luôn hành động thuận theo ý Chúa.
Sống Lời Chúa: Trước mỗi việc làm,
bạn dành một giây hướng lòng về Chúa, xin Ngài luôn đồng hành và trợ giúp để
bạn hành động theo thánh ý Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con luôn
cần Chúa như cành nho gắn với thân nho. Xin Chúa ở lại trong con để con ở lại
trong Chúa vì không có Chúa, con không thể làm gì được. Amen.
02/07/25
Thứ tư đầu tháng tuần 13 tn
Mt 8,28-34
chuyện liên can tới chúa
Hai người bị quỷ ám la lên rằng:
“Hỡi Con Thiên Chúa, chuyện chúng tôi can gì đến ông? Chưa tới lúc mà ông đã
đến đây làm khổ chúng tôi sao?” (Mt 8,29)
Suy niệm: Ma quỷ luôn đối đầu
với Thiên Chúa trong một cuộc chiến hoàn toàn ‘bất đối xứng’ đồng thời không
chấp nhận khoan nhượng. Chúng quyết ‘không đội trời chung’ với Chúa, và “chối
bỏ Ngài và Nước của Ngài cách triệt để và không thể thay đổi” (x. GLCG
392). Ma quỷ muốn trốn thật xa cho khuất khỏi thánh nhan Ngài nhưng: “Đi
mãi đâu cho thoát thần trí Ngài, lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan?… Có lên
trời, Chúa đang ở đó; nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài” (Tv 139,7-8).
Nỗi khổ đau cùng cực của ma quỷ là muốn lẩn tránh khỏi sự hiện diện của Thiên
Chúa, muốn đoạn tuyệt mọi liên can với Ngài nhưng không thể trốn được. Chính vì
thế, chúng đã rên xiết khi ‘đụng độ’ với Đức Giê-su: “Hỡi con Thiên
Chúa… ông đến đây làm khổ chúng tôi sao?”
Bạn biết không, ma quỷ luôn tìm mọi
cách cám dỗ, lôi kéo con người chúng ta đi theo chúng để chống lại Thiên Chúa!
Mỗi lần phạm tội là chúng ta về hùa với ma quỷ mà nói với Chúa: “Chuyện
chúng tôi can gì đến ông!” Bạn cũng nhớ rằng Con Thiên Chúa đã sinh ra
làm người, chịu chết là để cứu chuộc chúng ta khỏi vòng kiềm toả của ma quỷ.
Nhờ Bí tích Rửa tội, chúng ta từ nay thuộc về Chúa cách vĩnh viễn. Bạn và tôi
quyết nói “không” với tội lỗi để được ở trong tình thân thiết với Chúa luôn
mãi.
Sống Lời Chúa: Mỗi khi xét mình,
đặc biệt khi xưng tội, bạn xét xem mình đã “sa chước cám dỗ” như
thế nào.
Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy
Cha: “Lạy Cha chúng con ở trên trời… Xin chớ để chúng con sa chước cám
dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen.
03/07/25
Thứ năm đầu tháng tuần 13 tn
Th. Tô-ma, tông
đồ
Ga 20,24-29
SỨC MẠNH CỦA LÒNG BAO DUNG
Đức Giê-su bảo ông Tô-ma: “Đặt ngón
tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy.
Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” (Ga 20,27)
Suy niệm: Tô-ma quả là một
nhân vật cứng lòng tiêu biểu. Trong lúc mọi tông đồ kia cùng nói, cùng khẳng
định một điều, thì ông vẫn khăng khăng giữ vững lập trường của riêng mình. Ông
phản kháng, đòi rằng chính mình phải thấy tận mắt, bắt tận tay thì mới tin.
Nhưng ta thấy Chúa Phục Sinh không gay gắt kiểm điểm ông. Rất dịu dàng, Người
ân cần đáp ứng điều ông đòi hỏi. Kết quả là ông đã khẩu phục tâm phục. Tô-ma
trở thành người môn đệ đầu tiên tuyên xưng Đức Giê-su là Thiên Chúa: “Lạy
Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” Từ đó, ông không bao giờ nghi
nan nữa. Ông kiên vững trong lòng tin và làm chứng cho Chúa Phục Sinh bằng
chính mạng sống của mình.
Mời Bạn chiêm ngắm cách cư
xử của Chúa Giê-su và trái tim mục tử của Người. Người mềm mỏng, nhẹ
nhàng, nhẫn nại. Chính thái độ cảm thông và bao
dung này của Chúa đã chinh phục Tô-ma và cho phép ông đạt tới chỗ sâu
nhất của lòng tin yêu. Và mời bạn xét lại cách cư xử của mình. Phải chăng chúng
ta thường nghĩ – và có khi còn hàng động như thế – rằng phải làm câm mồm đối
phương bằng những cuộc tranh cãi hùng hồn, phải bẻ gãy luận điểm của họ bằng
những lý luận sắc bén, thậm chí bằng những lời châm biếm cay độc thì mới có thể
thuyết phục họ tin vào Đức Ki-tô phục sinh?
Sống Lời Chúa: Tập cư xử dịu dàng
với những người có tính ‘gây hấn’ nhất.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin
uốn lòng con nên giống như Trái Tim Chúa. Amen.
04/07/25
Thứ sáu đầu tháng tuần 13 tn
Th. Ê-li-sa-bét Bồ Đào
Nha
Mt 9,9-13
thực thi lòng nhân mỗi ngày
“Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ
tế.” (Mt 9,13)
Suy niệm: Hai lễ sinh cùng
đánh rơi và làm vỡ bình đựng rượu. Lễ sinh thứ nhất bị một bạt tai và thề không
bao giờ trở lại nhà thờ nữa. Đó là J. Ti-tô, chủ tịch nước Nam Tư (cũ). Lễ sinh
thứ hai được cha chủ tế gợi ý đi tu và trở thành tổng giám mục nổi tiếng của
nước Mỹ, Fulton Sheen. Cùng phạm một lỗi lầm, nhưng cách đối xử nhân hậu hay
nghiêm khắc đã quyết định số phận cuộc đời của hai lễ sinh. Đức Giê-su đã nhiều
lần trích dẫn câu Kinh Thánh: “Ta muố lòng nhân chứ đâu cần lễ
tế” (x. Hs 6,6; Mt 12,7) để khẳng định Chúa muốn con người có đối xử
nhân hậu với nhau quan trọng hơn cả việc dâng của lễ cho Ngài. Cũng có thể nói
rằng của lễ đẹp lòng Thiên Chúa hơn cả là thực thi lòng nhân hậu với anh em
mình.
Mời Bạn: Có thể con tim bạn
trở nên kém nhạy cảm hơn khi chứng kiến quá nhiều đau khổ của đồng loại. Cũng
có thể bạn cảm thấy “lực bất tòng tâm” khi đứng trước vô vàn nỗi đau của người
lân cận, và vì vậy, không muốn góp một tay chia sẻ, đỡ nâng. Đức Giê-su mời gọi
bạn hôm nay thể hiện lòng nhân với tất cả những gì có trong tầm tay của bạn:
trái tim bao dung, ánh mắt thông cảm, nụ cười đem lại niềm vui, bàn tay liên
đới và một cuộc sống dấn thân.
Sống Lời Chúa: Mỗi lần dâng lễ, tôi
dâng lên Chúa một cử chỉ, một lời nói hoặc một việc làm đượm lòng nhân mà tôi
đã thực hiện.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa luôn bày tỏ lòng nhân hậu với mọi người, nhất là với những kẻ bé mọn.
Trong xã hội thực dụng và cạnh tranh hôm nay, xin cho chúng con biết noi gương
Chúa, thể hiện lòng nhân hậu như dấu chỉ người môn đệ Chúa. Amen.
05/07/25
Thứ bảy đầu tháng tuần 13 tn
Th. An-tôn Ma-ri-a Da-ca-ri-a, linh
mục Mt 9,14-17
tại sao ăn chay?
“Tại sao chúng tôi và những người
Pha-ri-sêu ăn chay, còn các môn đệ ông lại không ăn chay?” (Mt 9,14)
Suy niệm: Câu hỏi “tại sao ăn
chay” từ các môn đệ của Gio-an Tẩy giả tưởng chừng đơn giản nhưng lại mở ra một
nguyên lý rất căn bản trong đời sống thiêng liêng. Các môn đệ Gio-an Tẩy giả ăn
chay để thực hành khổ chế, tu luyện bản thân, hoặc người Pha-ri-sêu ăn chay để
giữ thật tỉ mỉ lề luật Mô-sê nhưng chỉ có hình thức mà thiếu hẳn tình yêu và
lòng thương xót. Căn bản việc ăn chay là để bày tỏ lòng khiêm cung thống hối
trước nhan Chúa (x. Lv 16,29-30) cùng nói lên lòng khao khát được thuộc về Chúa
cách thân thiết (Xh 35,28) và được Chúa nhậm lời cầu xin. Chúa Giê-su không đến
chỉ để sửa chữa vài điều cũ kỹ, mà Ngài là “chàng rể” đến để
ban “rượu mới” là sự sống trong Chúa Thánh Thần. “Rượu
mới” phải được giữ trong “bầu da mới”. Giờ đây ăn chay là
vì “chàng rể” là Đức Ki-tô, nhất là để kết hiệp với Ngài trong
cuộc Thương Khó, “khi chàng rể bị đem đi”.
Mời Bạn: Chúa dạy ta ăn chay,
hay làm mọi việc đạo đức, không phải vì hình thức hay vì hư danh mà phải là làm
chỉ vì Chúa: “để cho Chúa, Đấng thấu suốt những gì kín đáo” thấy
và thưởng công (Mt 6,18). Đồng thời cách ăn chay mà Chúa ưa thích là thực thi
lòng thương xót và nhân ái với những người yếu thế, bị loại trừ (x. Is 58,4-7)
và Chúa coi đó là việc làm cho chính Ngài (x. Mt 25,40).
Sống Lời Chúa: Khi ăn chay, mời bạn
‘ăn kèm’ với một món hy sinh và phục vụ, bác ái cho một anh em bé mọn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin
biến đổi lòng con thành “bầu da mới” để chứa đầy “rượu mới” của Chúa là lòng
thương xót từ trái tim Chúa để con hết lòng phục vụ Chúa nơi người anh em.
Amen.
chúa nhật tuần 14 tn – c
Lc 10,1-12.17-20
được ghi danh trong trái tim thiên
chúa
“Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải
khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” (Lc 10,20)
Suy niệm: Sách Khải Huyền
nhiều lần nói đến Sổ Trường Sinh của Con Chiên, trong đó ghi danh
những người được tuyển chọn thuộc để về Đức Ki-tô, được Ngài tuyên nhận “trước
mặt Chúa Cha và các thiên thần của Người” (Kh 3,5) và cho vào hưởng
vinh quang thiên quốc (Kh 21,27). Chúa Giê-su cho biết việc ma quỷ phải khuất
phục các môn đệ chỉ là chuyện nhỏ so với niềm vui mừng lớn lao hơn, đó là các
ông đã được ghi danh vào Sổ Trường Sinh ở trên thiên đàng.
Không có gì đáng vui mừng hơn phần thưởng cao quý đó.
Mời Bạn: Henri Nouwen có
viết: “Căn tính đích thực của tôi không nằm ở chỗ tôi giỏi đến đâu, mà
ở chỗ tôi được yêu.” Bạn được ghi danh vào Sổ Trường Sinh không
phải vì bạn giỏi giang lập nhiều công trạng mà vì bạn được Chúa yêu thương
tuyển chọn để thuộc về Ngài. Để đáp lại tình yêu đó, bạn được mời gọi sống
trung tín và sẵn sàng làm chứng nhân cho Chúa, vì Chúa đã quả quyết: “Phàm
ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người
ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 10,32).
Sống Lời Chúa: Mỗi khi cầu nguyện,
bạn ôn lại hồng ân mình được Chúa tuyển chọn (qua bí tích Rửa tội, và ơn gọi
riêng của bạn) và bạn cảm tạ Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ
Chúa đã dựng nên con và cho con thuộc về Ngài. Xin cho con cảm nghiệm được niềm
vui vì được Chúa yêu và giúp con gìn giữ ơn Chúa mỗi ngày, để tên con luôn được
khắc ghi trong trái tim Chúa trên trời. Amen.
07/07/25
Thứ hai tuần 14 tn
Mt 9,18-26
phép lạ xảy ra do đức tin
“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin
Ngài đến đặt tay trên cháu, là nó sẽ sống.” (Mt 9,18)
Suy niệm: Chẳng phàm nhân nào
có thể làm cho người chết được sống lại bao giờ. Nhưng viên thủ lãnh hội đường,
ông Gia-ia (x. Mc 5,22), tin chắc như đinh đóng cột rằng nếu Chúa đặt tay trên
đứa con gái vừa mới chết của ông thì “nó sẽ sống”. Đức tin
của ông đã ‘chạm’ đến lòng thương xót của Đức Giê-su, Người không chỉ “đến
đặt tay” mà còn “cầm lấy tay con bé, nó liền trỗi dậy”. Chen
giữa phép lạ phi thường ấy là câu chuyện người đàn bà loạn huyết. Trong khi đám
đông chen lấn, biết bao người đụng chạm đến áo Chúa, thì chỉ một mình bà, với
đức tin mạnh mẽ, len lỏi đằng sau Chúa để chỉ ‘chạm’ vào tua áo choàng của
Người thôi. Với lòng tin như thế, bà đã ‘chạm’ đến trái tim yêu thương của
Chúa; thế là phép lạ đã xảy ra, và bà được chữa lành.
Mời Bạn: Khi Đức Giê-su về
Na-da-rét, Ngài đã không thể làm phép lạ tại đó, vì dân không có lòng tin (x.
Mt 13,58). Hằng ngày Chúa vẫn hiện diện với chúng ta nơi Lời Chúa, và bí tích
Thánh Thể, nhưng chúng ta có say mê đọc Lời Chúa và rước Mình Thánh Chúa để
được ‘chạm’ đến Ngài không? Hay phải chăng chúng ta vẫn làm những việc đó nhưng
thiếu vắng một đức tin đích thực? Bạn nhớ phép lạ sẽ xảy đến cho bạn và hoán
cải đời bạn, chỉ khi bạn ‘chạm’ đến Chúa với lòng tin.
Sống Lời Chúa: Xin Chúa ban thêm
đức tin mỗi khi bạn nghe, đọc Lời Chúa cũng như khi rước Thánh Thể Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin
ban thêm đức tin cho chúng con, để mỗi lần chúng con “chạm” đến Chúa là một lần
chúng con được Chúa biến đổi để được nên giống Chúa hơn. Amen.
08/07/25
Thứ ba tuần 14 tn
Mt 9,32-38
xin hãy sai con đi
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít.
Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.” (Mt 9,37-38)
Suy niệm: Truyền giáo là sứ
mệnh chung của mọi người trong cộng đoàn dân Chúa. Vì thế, việc truyền giáo đòi
hỏi tất cả hợp tác với nhau và đồng trách nhiệm. Khi kêu gọi các môn đệ cầu xin
cho việc truyền giáo, Chúa Giê-su không bảo họ xin một cách hững hờ như người
ngoài cuộc: các môn đệ, những người “cầu xin” đồng thời cũng
là những thợ gặt được Chúa sai đi. “Cầu xin” ở đây thể hiện
một sự quan tâm thao thức với nỗi ưu tư của Thiên Chúa, “người chủ của
mùa gặt.” “Cầu xin” bao hàm một ý thức rõ ràng về bổn phận truyền
giáo, đồng thời về khả năng giới hạn của mình. Hơn nữa “cầu xin” còn
thể hiện sự sẵn sàng đặt mình dưới sự sai bảo của “chủ mùa gặt.” Quả
thật, chính Thiên Chúa mới là chủ khởi xướng, đôn đốc và trợ lực của mọi sứ
mệnh truyền giáo. Càng đồng cảm với Thiên Chúa càng ý thức về trách nhiệm
truyền giáo của mình và càng cần xin Chúa ban ơn trợ giúp.
Mời Bạn: Chúng ta vẫn thường
cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo. Tuy nhiên, khi cầu xin, chúng ta làm như
thể khoán trắng việc truyền giáo cho Chúa hay cho người khác, chưa cầu xin tha
thiết như chính mình phải đảm trách công việc này. Vậy từ nay, khi cầu xin cho
có nhiều thợ gặt trên cánh đồng truyền giáo, bạn cũng cầu: “Lạy Chúa,
xin hãy sai con đi,” bạn nhé!
Chia sẻ: Bạn có đang tham gia
cách nào trong công cuộc truyền giáo trong giáo xứ, giáo phận của bạn không?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày làm một hy
sinh và dâng một lời cầu cho công cuộc truyền giáo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy
sai con đi làm chứng nhân cho Ngài. Amen.
09/07/25
Thứ tư tuần 14 tn
Th. Au-gút-ti-nô Dao Rong và các bạn
tử đạo Mt 10,1-7
tất cả để loan báo tin mừng
“Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước
Trời đã đến gần.” (Mt 10,7)
Suy niệm: Thánh Phan-xi-cô
Át-xi-di một hôm gọi một thầy cùng với mình đi giảng đạo. Hai người rảo qua các
đường phố rồi trở về nhà. Thầy đó hỏi thánh nhân vì sao ngài nói đi giảng đạo
mà không giảng dạy gì. Thánh Phanxicô trả lời: ngay trong lúc đi đường ngài đã
giảng đạo rồi. Chúa Giêsu dạy các môn đệ đến với “các chiên lạc nhà Ítraen” thế
mà chưa đến “nhiệm sở,” các ông đã phải rao giảng ngay khi đi dọc đường. Và
Chúa còn truyền lệnh cho dù người nghe có đón nhận Lời hay không thì cũng phải
nói với họ: “Triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Lc 10,11). Các
ông phải sẵn sàng bỏ lại mọi thứ hành trang cồng kềnh, giã từ những mối quan hệ
vô bổ để có thể tập trung tất cả cho việc loan báo Tin Mừng.
Mời Bạn: Tất cả cho việc loan
báo Tin Mừng nghĩa là từ việc bạn mua sắm, ăn mặc, hay làm công việc nghiệp vụ
chuyên môn của bạn cho đến việc bắt tay chào hỏi một người quen, thậm chí việc
bạn nhai một miếng cơm, uống một ngụm nước, v.v… tất cả đều có thể biến thành
một hành động loan báo Tin Mừng nếu như những việc đó chuyển tải sứ điệp “Nước
Thiên Chúa đã đến gần.” Nếu chỉ khi nào bạn lên tiếng rao giảng mới là
loan báo Tin Mừng thì cả đời bạn, bạn có loan báo được bao nhiêu?
Chia sẻ: Bạn kiểm điểm xem những
sinh hoạt trong nhóm của bạn đã nói lên được sứ điệp nào của Tin Mừng chưa.
Sống Lời Chúa: Chú ý làm tốt một
công việc thường ngày với ý chỉ cầu nguyện cho việc loan báo Tin Mừng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho
con biết thao thức trước cảnh “lúa chín đầy đồng, thợ gặt lại ít,” xin hãy sai
con đi làm thợ gặt trong cánh đồng của Chúa. Amen.
10/07/25
Thứ NĂM tuần 14 tn
Mt 10,7-15
sứ mạng cấp bách
“Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước
Trời đã đến gần.” (Mt 10,7)
Suy niệm: Thấy đám đông dân
chúng “lầm than vất vưởng như chiên không có người chăn” lại
đang khao khát đến với Chúa để nghe Lời Ngài, Chúa Giê-su đã chạnh lòng thương.
Đó chính là lý do và động lực thúc đẩy Chúa chọn gọi mười hai môn đệ và sai họ
lên đường và dặn dò. Sứ mệnh tuy bao la nhưng không được ôm đồm. Các ông chưa
thể “đi về phía các dân ngoại”, vì việc cần làm ngay lúc này là đến
với những người đồng bào, “những chiên lạc nhà Ít-ra-en”. Sứ mệnh
thật khẩn cấp. Vì thế, phải loại bỏ những hành trang cồng kềnh gây trở ngại.
Phải tận dụng mọi thời gian ít ỏi, bởi vậy khi còn đang đi dọc đường đã phải
bắt đầu rao giảng rồi. Các môn đệ lúc được Chúa sai đi hẳn không được trang bị
kỹ năng chuyên môn nào ngoài quyền năng “chữa lành bệnh tật và khu trừ
ma quỷ”. Những chỉ thị đó là để các ông tập trung vào trọng tâm của sứ
điệp: “vào nhà nào hãy chúc bình an” với nội dung chính của
lời rao giảng: “Nước Trời đã đến gần”.
Bạn thân mến, đừng đợi khi có điều
kiện này, phương tiện kia thì bạn mới rao giảng. Bạn cũng đừng nghĩ phải thuyết
giảng trong một sự kiện có tầm cỡ hoành tráng mới là loan báo Tin Mừng. Trái
lại, trước khi rao giảng bằng lời nói, bạn hãy ‘nói’ bằng cuộc sống của bạn,
tức là bằng những việc nhỏ bé, bình thường trong cuộc sống đời thường khi bạn làm
những việc đó với tâm tình và ý hướng của người tông đồ.
Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ
cho một người bé mọn với lời cầu nguyện cho việc truyền giáo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban
cho chúng con nhiều thợ gặt, và sai con đi làm thợ gặt trong cánh đồng của
Chúa.
11/07/25
Thứ sáu tuần 14 tn
Th. Bê-nê-đi-tô, viện
phụ
Mt 10,16-23
can đảm sống “khác”
“Vì Danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người
thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” (Mt 10,22)
Suy niệm: Bị bách hại là số
phận thường tình của người môn đệ. Trong thế gian luôn xảy ra cuộc chiến giữa
sự thiện và sự ác. Cuộc chiến ấy ở ngay trong lòng ta, trong gia đình ta, trong
môi trường ta đang sống và trên toàn thế giới. Sự ác chống lại sự thiện, bóng
tối không chấp nhận ánh sáng. Là Ki-tô hữu nghĩa là thuộc về Chúa Ki-tô, nghĩa
là khác với thế gian dù đang ở giữa thế gian. Vì thế khi lãnh nhận sứ mạng rao
giảng Tin Mừng, người môn đệ chấp nhận bị bách hại: bị bắt bớ, đánh đòn, tù
đày, chống đối, thù ghét… vì người Ki-tô hữu được kêu mời sống “khác”, như “con
chiên giữa bầy sói”.
Mời Bạn: Là con người, chúng
ta cũng sợ phải tù đày, roi vọt, chống đối và thù ghét. Không ai điên để đưa cổ
ra chịu chém vì một lý do lãng xẹt. Nhưng nếu vì Danh Chúa Ki-tô mà
phải chịu bách hại thì dù có phải trả giá lớn mấy đi nữa, hạnh phúc đạt được
còn lớn hơn bội phần. Bạn hãy luôn xác tín rằng: những gian nan và ngược đãi
đó, là cơ hội để ta hiệp thông với cuộc khổ nạn của Chúa, nhờ đó đau khổ của
người tông đồ sẽ trở nên hy lễ đem lại nhiều hoa trái.
Sống Lời Chúa: Để sẵn sàng sống
“khác” theo Tin Mừng, luôn tâm niệm loại bỏ tính hưởng thụ ích kỷ, thay vào đó
bằng tinh thần quan tâm, chia sẻ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
xin ban Thánh Thần xuống trên chúng con. Xin cho chúng con một tinh thần đơn sơ
và khôn ngoan, một niềm tin sắt đá, một đức cậy vững vàng và một lòng mến sắt
son, để chúng con được can đảm sống Tin Mừng và trung thành làm chứng cho Chúa.
Amen.
12/07/25
Thứ bảy tuần 14 tn
Mt 10,24-33
đừng sợ và hãy sợ
“Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác
mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả
hồn lẫn xác trong hoả ngục.” (Mt 10,28)
Suy niệm: Lời Chúa hôm nay dạy
chúng ta “đừng sợ”: đừng sợ bị khinh khi, đừng sợ những bách hại, đừng sợ cái
chết vì chính Ngài cũng trải qua những điều đó. Nhưng đồng thời Ngài cũng dạy chúng
ta biết sợ: “Hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa
ngục.” Các Ki-tô hữu đầu tiên đã để lại cho chúng ta một niềm tin mẫu
mực và tuyệt đối vào Đấng Phục Sinh: không sợ hãi trước những kỳ thị, bách hại
và kể cả cái chết. Và bao thế hệ Ki-tô hữu nối tiếp, trong đó có cả cha ông
chúng ta cũng đã tin và để lại cho chúng ta những tấm gương can đảm của những
người không sợ chết nhưng lại biết sợ tội lỗi là cái còn tệ hại hơn cả cái
chết.
Mời Bạn: Chúng ta lắng lo
nhiều chuyện nhưng lắm khi chỉ là “lo bò trắng răng”: sợ bệnh tật, đói khát, sợ
tai nạn, thất nghiệp, sợ chết v.v… là những thứ “giết được thân xác chứ
không giết được linh hồn.” Chính cuộc sống hưởng thụ ích kỷ, chiều
theo đam mê, dục vọng, chìm đắm trong tội lỗi mới là những điều đáng sợ. Bạn
xét xem mình thường sợ những điều gì? Những nỗi sợ đó ảnh hưởng thế nào đến đời
sống đức tin của bạn? Bạn hãy xin Chúa ban cho bạn lòng can đảm và sức mạnh để
vượt qua những nỗi sợ và chiến thắng những cơn cám dỗ.
Sống Lời Chúa: Khi gặp lo lắng sợ
hãi, bạn hãy nhớ Lời Chúa “đừng sợ”; khi bị cám dỗ tấn công, bạn
đừng quên Lời Ngài “hãy sợ”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp
con biết “đừng sợ” những người “chỉ giết được thân xác”, nhưng xin giúp con
“biết sợ” tội để con luôn bước đi trong đường lối của Ngài.
chúa nhật tuần 15 tn – c
Lc 10,25-37
đức ki-tô, người sa-ma-ri nhân hậu
“Ông ta lại gần lấy dầu lấy rượu đổ
lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của
mình, đưa về quán trọ mà chăm sóc.” (Lc 10,34)
Suy niệm: Thánh giáo phụ
Am-rô-si-ô đã nhận ra người Sa-ma-ri-a nhân hậu ấy chính là hình ảnh của Chúa
Giê-su. Người không ngồi yên trên lưng lừa những đã bước xuống, tức là từ bỏ
địa vị là Con Thiên Chúa của Ngài, yên ổn, xa cách để nhập thể làm người sống gần
gũi, thân cận với ta, chấp nhận chịu hệ luỵ đau khổ với ta. Ngài đã lau rửa vết
thương tội lỗi của ta bằng chính máu của Ngài; băng bó và chữa lành ta bằng cái
chết của Ngài; và khi sống lại từ cõi chết, Ngài đền bù sòng phẳng món nợ
truyền kiếp là tội lỗi của cả nhân loại.
Mời Bạn: Có một trái tim
biết “chạnh lòng thương xót”, biết đặt mình vào hoàn cảnh của
người khác để cảm thông chia sẻ, đó không chỉ là một hành vi nhân ái mà còn là
một công việc có giá trị cứu độ nhờ kết hợp với Đức Ki-tô, người Sa-ma-ri-a
nhân hậu của nhân loại. Hơn lúc nào hết, con người ngày nay rất cần đến tấm
lòng biết thương xót của người Sa-ma-ri-a nhân hậu đó.
Chia sẻ: Sống ích kỷ làm ta
cô đơn và nghèo nàn. Càng biết cho đi chúng ta lại càng được nhận lãnh và trở
nên phong phú. Bạn đã cảm nghiệm được chân lý đó chưa?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn làm một
việc bác ái, phục vụ cụ thể, không chỉ với người thân của bạn mà với bất cứ ai
đang cần được cảm thông chia sẻ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa dạy con sống bác ái không chỉ bằng lý thuyết suông mà phải bằng hành động
cụ thể với cả tấm lòng chân thành; và bác ái trước hết với những người thân cận
đang sống ngay gần bên con. Amen.
14/07/25
Thứ hai tuần 15 tn
Th. Ca-mi-lô Len-li, linh
mục
Mt 10,34-11,1
yêu mến thập giá
“Ai không vác thập giá mình mà theo
Thầy, thì không xứng đáng với Thầy.” (Mt 10,38)
Suy niệm: Thập giá là cách xử
tử dã man nhất do con người nghĩ ra và họ đã dùng cách đó để giết Con Thiên
Chúa. Nhưng ‘dĩ độc trị độc’. Chính cách giết người man
rợ đó lại được Thiên Chúa dùng để cứu chuộc nhân loại. Nhiều lần
Chúa Giê-su tiên báo về cuộc khổ nạn. Cuộc đời của Ngài hướng về thập giá như
đỉnh cao nơi đó bày tỏ lòng thương xót, quyền năng, sự khôn ngoan và vinh quang
của Thiên Chúa. Trước lúc thở hơi cuối cùng trên thập giá, Chúa thốt lên: “Mọi
sự đã hoàn tất” (Ga 20,30). Nếu sứ vụ cứu thế của Chúa Giê-su gắn liền với
thập giá thì người môn đệ Chúa Giê-su không thể xa lạ với thứ khổ hình này. Đối
với người theo Chúa, ‘vác thập giá mình’ không phải là một tùy chọn, nhưng là
điều kiện bắt buộc: “Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng
đáng với Thầy.”
Mời Bạn: Cha thánh Gio-an
Ma-ri-a Vi-a-nê nói: “Ngay từ giây phút được làm con cái Chúa, các con phải
vác thập giá của mình và sẽ không bao giờ bỏ nó xuống cho đến khi nhắm mắt lìa
đời.” Ki-tô hữu nhìn những đau khổ không theo lối thế gian nhưng theo cái
nhìn của Chúa. Họ được mời gọi để học biết ý nghĩa sâu xa và sẵn sàng vác lấy
thập giá đời mình đi theo Chúa.
Sống Lời Chúa: Tôi xin đón nhận
những đau khổ trong tâm hồn và trong thân xác với ý hướng ‘cùng Chúa cứu độ thế
gian’.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
vì vâng phục Chúa Cha và vì yêu thương nhân loại, Chúa đã chấp nhận cái chết
trên thập giá. Xin cho con thắng vượt nỗi sợ để vác lấy thập giá con phải vác
trong đời sống và trong sứ vụ của mình. Amen.
15/07/25
Thứ ba tuần 15 tn
Th. Bô-na-ven-tu-ra, giám mục, tiến sĩ
HT Mt 11,20-24
kể cũng buồn!
Đức Giê-su nói: “Khốn cho ngươi, hỡi
Kho-ra-din! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa! Nếu các phép lạ đã làm nơi các
ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc tro lên đầu
tỏ lòng sám hối từ lâu rồi.” (Mt 11,21)
Suy niệm: Những người làm cha
mẹ hẳn sẽ rất buồn khi thấy mình không quản ngại gian lao khổ cực để nuôi dạy
con cái, mong cho chúng nên người, thế mà kết quả lại không như mong đợi. Nếu
con cái của những vị phụ huynh ấy lại ngỗ nghịch, vô ơn vô cảm trước tình yêu
thương của cha mẹ thì lại càng đáng buồn và đáng tiếc nữa. Đó cũng là tâm
sự của Chúa Giê-su thương tiếc cho sự cứng lòng của dân chúng: “Đã
bao lần Ta muốn tập hợp con cái ngươi lại như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh mà
các ngươi không chịu” (Mt 23,37). Thực ra Thiên Chúa không hề hối tiếc
khi yêu thương ta, bởi vì: “Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng
chẳng tiếc, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta” (Rm 8,32). Nếu có
tiếc là chỉ tiếc cho ta, vì giá như tình yêu ấy dành cho kẻ khác, thì họ đã sám
hối ăn năn trở lại từ lâu rồi.
Mời Bạn: Những hồng ân Thiên
Chúa dành cho ta cũng chỉ với một mục đích duy nhất là muốn ta chừa bỏ tội lỗi
để ngày càng thân thiết với Chúa hơn. Bạn đã cảm nhận ơn Chúa thúc đẩy mình
hoán cải để mỗi ngày nên thánh thiện hơn không?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày khi xét
mình, bạn khám phá ra ơn Chúa ban cho mình và xin ơn ăn năn sám hối.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa đã khóc thương dân thành Giê-ru-sa-lem, vì họ đã không nhận biết hồng ân
được Chúa viếng thăm. Xin giúp con biết nhận ra ơn Chúa thương ban để con nỗ
lực nên thánh mỗi ngày. Amen.
16/07/25
Thứ tư tuần 15 tn
Đức Mẹ núi Cát
Minh
Mt 11,25-27
chúa giê-su cầu nguyện
“Vâng lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý
Cha.” (Mt 11,26)
Suy niệm: Đối với nhiều người,
việc cầu nguyện không phải là điều gì xa lạ. Có những người cầu nguyện theo
kiểu hữu sự vái tứ phương; có người cầu nguyện theo kiểu hiếu kỳ: thấy ở đâu có
tin đồn phép lạ là ùn ùn kéo đến khấn hứa. Trong những thập niên gần đây lại
xuất hiện phong trào ‘du lịch hành hương’: các tín hữu Ki-tô kết hợp việc đi
tham quan các nơi danh thắng với việc kính viếng các đền thánh hoặc trung tâm
Thánh Mẫu. Những kiểu cầu nguyện đó tuy không xấu nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó
thì chưa phải cầu nguyện đúng nghĩa. Muốn thế, cần phải chiêm ngắm Đức Giê-su
cầu nguyện. Trước hết Ngài thưa với Thiên Chúa là Cha của Ngài: “Abba,
lạy Cha!” Tiếp đến Đức Giê-su ngợi khen Cha vì công việc kỳ diệu Chúa
Cha đã thực hiện: “Con ngợi khen Cha.” Và Ngài có cầu xin Cha
điều gì thì cũng là “vì đó là điều đẹp ý Cha.” Ngài luôn tìm
kiếm thánh ý Chúa Cha, nhờ đó trung thành với sứ mạng Cha giao phó. Và nhất là
Đức Giê-su coi việc cầu nguyện là điều không thể thiếu trong cuộc sống nhất là
trước những quyết định quan trọng cho công trình của Chúa Cha.
Mời Bạn: Chúa Giê-su cho biết
không ai biết Chúa Cha ngoài Ngài và những người Ngài muốn mạc khải cho. Vì
thế, cách tốt nhất và duy nhất để biết Chúa Cha là đến với Chúa Giê-su. Cách
cầu nguyện đúng nhất là cầu nguyện như Chúa Giê-su và cùng với Chúa Giê-su. Và
bạn muốn xin Chúa điều gì thì cứ xin miễn là bạn xin xin cho “ý Cha thể
hiện” chứ không theo ý riêng mình.
Sống Lời Chúa: Trung thành với việc
cầu nguyện hằng ngày, nhất là giờ cầu nguyện chung trong gia đình.
Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy
Cha.
17/07/25
Thứ năm tuần 15 tn
Mt 11,28-30
mang lấy ‘ách’ của giê-su
Khi ấy Đức Giê-su cất tiếng nói: “Tất
cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ
ngơi bồi dưỡng.” (Mt 11,28)
Suy niệm: Trong cuộc sống, ai
cũng phải mang những “gánh nặng của trách nhiệm,” và ai cũng
có lúc gặp những khó khăn, thất bại. Đó chính là những ‘cái ách’ và những ‘gánh
nặng’ của cuộc đời. Lắm khi chúng ta cảm thấy chúng quá nặng nề không thể kham
nổi khiến chúng ta muốn buông xuôi, bỏ cuộc, thậm chí muốn tự kết liễu cuộc
đời. Nhớ tới bài hát của linh mục nhạc sĩ Ân Đức: “Ngài có đó khi con tưởng
mình đang cô đơn, Ngài nghe con khi chẳng ai đáp lời” nhắc chúng ta
một điều rất quan trọng. Đó chính là lời Chúa mời gọi: “Hãy đến cùng
tôi, hỡi tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, tôi sẽ cho nghỉ ngơi
bồi dưỡng.”
Bạn thân mến, có những lúc bạn
tưởng đời mình đi vào ngõ cụt, nhưng thực sự bạn vẫn còn giải pháp, đó là chính
Chúa. Chúng ta không lẻ loi cô độc vì Ngài vẫn có đó, không phải để cất đi gánh
nặng ta đang chịu, mà để đem đến cho chúng tình yêu và hy vọng, nhờ đó thêm sức
mạnh cho chúng ta. Để được như vậy, Chúa mời gọi: “Hãy mang lấy
ách của Chúa” và học nơi Chúa về nhân đức “hiền hậu và khiêm
nhường”. Khi chúng ta mang lấy “ách tình yêu” của
Chúa thì gánh nặng chúng ta đang vác sẽ trở nên “êm ái nhẹ nhàng.”
Sống Lời Chúa: Phó thác cho Chúa
mỗi khi bạn mệt mỏi lo âu. Dâng lên Chúa điều làm bạn chán nản buồn phiền.
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Giê-su, khi con mệt mỏi, xin cho con biết chạy đến bên Chúa. Khi lòng
con lo âu, xin cho con biết phó thác nơi Ngài. Xin dạy con tin rằng Chúa luôn ở
bên con, sẵn sàng nâng đỡ, an ủi, chữa lành con. Amen.
18/07/25
Thứ sáu tuần 15 tn
Mt 12,1-8
chúa muốn lòng nhân, không cần lễ tế
Người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su:
“Ông coi, các môn đệ của ông làm điều không được phép làm trong ngày sa-bát.” (Mt 12,2)
Suy niệm: Người Pha-ri-sêu
theo dõi Chúa Giê-su và các môn đệ. Họ vin vào một việc rất nhỏ nhặt là “bứt
vài cọng lúa” mà ăn cho đỡ đói để bắt bẻ các môn đệ vi phạm luật giữ
ngày sa-bát. Họ chỉ chăm chăm chú chú vào những tiểu tiết hình thức bên ngoài –
việc bứt lúa, rồi phóng đại lên thành việc vi phạm lề luật – việc cấm gặt lúa
trong ngày sa-bát. Chúa Giê-su cho biết Ngài không xoá bỏ Lề luật, nhưng Ngài
nhấn mạnh Lề luật là để thực thi ý muốn của Thiên Chúa, mà ý Chúa là: “Ta
muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.” Nếu thiếu tấm lòng thì Lề
luật thành vô nghĩa. Tệ hơn nữa, nếu dựa vào những khoản luật chi li cứng nhắc
do con người đặt ra để kết án tha nhân thì không khỏi bị Chúa lên án là những
kẻ giả hình (x. Mt 23).
Mời Bạn: Đã bao lần bạn chỉ
nhìn bề ngoài rồi vội vàng lên án tha nhân cách nghiệt ngã và đầy thành kiến?
Hãy học với Chúa về tấm lòng bao dung: “Cây lau bị dập Người không đành
bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi” (Mt 12,20). Bạn nhớ Chúa đòi
hỏi chúng ta hãy có lòng nhân từ “như Cha anh em là Đấng nhân từ” (Lc
6,36).
Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc
gì, bạn nhắc lại câu Lời Chúa: “Chúa muốn lòng nhân chứ không cần hy
lễ.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho
mọi việc chúng con làm từ tư tưởng đến hành động đều do Chúa điều khiển và dẫn
dắt để không đi ngoài Thánh ý của Chúa và luôn phù hợp với Tin Mừng của Chúa
nhờ đó, chúng con luôn biết nhìn ra ý nghĩa của lề luật và tuân giữ trong tình
yêu mến. Amen.
19/07/25
Thứ bảy tuần 15 tn
Mt 12,14-21
chân dung đức giê-su
“Cây lau bị giập, Người không đành bẻ
gẫy; tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi.” (Mt 12,20)
Suy niệm: Từ lâu, giới khoa
học đã cố gắng rất nhiều trong việc phác họa khuôn mặt của Đức Giê-su dựa trên
tấm khăn liệm thành Tu-ri-nô, được coi là tấm khăn liệm của Đức Giê-su ngày
xưa. Đi tìm một bức chân dung thật của Đức Giê-su có lẽ là mong ước của không
ít người. Song, đứng trước những kết quả đạt được, thì vẫn còn tồn tại nhiều ý
kiến trái ngược nhau. Khám phá được chân dung đích thực của Đức Giê-su thì thật
là quý giá. Thế nhưng, vẫn có đó một bức chân dung rất thật của Đức Giê-su, một
bức chân dung không kém phần giá trị, đó là bức chân dung được vẽ lên từ Lời
Chúa. Quả thật, Lời Chúa hôm nay đã vẽ nên một bức chân dung tuyệt vời về Đức
Giê-su, một Đức Giê-su thật nhân từ, khoan dung và độ lượng: “Cây lau bị
giập, Người không đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi”.
Mời Bạn: Khuôn mặt của Đức
Giê-su vẫn đang còn được tiếp tục vẽ nên bởi chính bạn và tôi. Mỗi lời nói và
hành động của chúng ta sẽ là những nét bút phác họa nên chân dung của Chúa. Bạn
và tôi hãy sống thế nào để vẽ nên bức chân dung Đức Giê-su thật tuyệt vời cho
những người xung quanh.
Chia sẻ: Bạn đã từng bao giờ
nghĩ rằng, mình là một “họa sĩ” vẽ nên bức chân dung của Đức Giê-su hay chưa?
Bạn sẽ vẽ bức chân dung ấy thế nào?
Sống Lời Chúa: Sẵn sàng giúp đỡ
người thân cận với bạn khi họ cần, và bằng một tình yêu thương chân thành.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, phác họa
cho người khác thấy chân dung của Chúa thật không dễ tí nào. Xin cho con biết
dùng lời nói và việc làm tốt để vẽ nên khuôn mặt yêu thương của Chúa. Amen.
chúa nhật tuần 16 tn
Lc 10,38-42
cầu nguyện hay hoạt động?
“Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ
không bị lấy đi.” (Lc 10,42)
Suy niệm: Khi đọc đoạn Phúc Âm
này, chúng ta thường đối lập Ma-ri-a và Mác-ta. Tùy theo khuynh hướng nội tâm,
người thích cầu nguyện thì chọn Ma-ri-a, còn người thích hoạt động lại chọn
Mác-ta. Nhưng đó không phải là ý Chúa muốn dạy chúng ta hôm nay. Ngài không
thiên vị ai: không bênh Ma-ri-a, cũng chẳng chê Mác-ta. Ngài đã nhiều lần mời
gọi chúng ta hành động, chứ không phải chỉ thưa thốt suông ngoài môi miệng,
chẳng hạn: “Không phải cứ nói: lạy Chúa, lạy Chúa là được vào Nước
Trời” (Mt 7,21). Thế nhưng, Mác-ta bị Chúa ‘sửa lưng’ vì lăng
xăng: chị đã ‘náo động’ chứ không phải ‘hoạt động’. Cầu nguyện và hoạt động đều
cần thiết, và phải nhịp nhàng với nhau. Vì thế, mới có câu châm ngôn: “Ora et
labora” (= cầu nguyện và lao động) của đời sống tu trì theo tu luật thánh
Biển Đức. Theo đó, việc chiêm niệm gắn liền với việc lao động. Không cầu
nguyện, việc làm của ta trở thành náo động. Không được nuôi dưỡng bởi cầu
nguyện, tất cả những việc chúng ta làm sẽ trở thành máy móc, theo một lập trình
khô khan.
Mời Bạn: Đời sống thánh thiện
của các vị thánh -chẳng hạn: cha Gio-an Via-nê, cha Pi-ô Năm Dấu- có sức lôi
cuốn con người cách đặc biệt. Theo bạn, sự thánh thiện ấy đến từ đâu? Từ hoạt
động hay cầu nguyện? Hay cả hai?
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ bắt đầu ngày
mới bằng lời kinh ngắn gọn: “Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được
biết việc phải làm…”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy
cho chúng con luôn biết hướng lòng về Chúa mọi nơi mọi lúc, để tất cả mọi việc
làm của chúng con sinh hoa trái đích thực. Amen.
21/07/25
Thứ HAI TUẦN 16 TN
Th. Lô-ren-xô Brin-đi-xi, linh
mục
Mt 12,38-42
nhận biết dấu lạ giô-na!
“Chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài
dấu lạ ngôn sứ Giô-na.” (Mt 12,39)
Suy nệm: Con người hay đòi
thấy dấu lạ rồi mới chịu tin; còn Thiên Chúa lại coi việc tin nhận Ngài lại là
điều kiện để được dấu lạ. Thật vậy, Ngài đã thực hiện vô vàn dấu lạ trong Cựu
ước, thế nhưng, dân Chúa vẫn cứng lòng, không chịu tin Ngài. Cũng vậy,
Pha-ra-ô, Vua Ai Cập, chứng kiến hàng chục dấu lạ, nhưng đâu dễ thả cho dân ra
khỏi đất Ai Cập! Trái lại, người trộm bên phải, cùng chịu đóng đinh với Chúa,
tin Ngài vô tội khi chịu treo trên thập giá, dù chưa thấy dấu lạ nào, anh đã
tin, đã cầu khẩn xin Ngài nhớ đến anh khi về Nước của Ngài. Đáp lại, Chúa đã
hứa phúc thiên đàng ngay cho anh, một diễm phúc quá lớn lao, vượt mức mong đợi
của anh. Dám tin vào lời Chúa hứa là một bước nhảy liều chí mạng, chỉ những ai
dám nhảy bước nhảy quyết định đó mới thấy dấu lạ mà thôi.
Mời Bạn: Chúa vẫn tiếp tục
gởi đến bạn các dấu lạ mỗi ngày: sự sống, sự hiện hữu, cuộc đời bạn, là điều kỳ
diệu nếu bạn chịu khó suy nghĩ, chiêm ngắm; rồi dấu lạ qua các bí tích, nhất là
Bí tích Thánh Thể khi bánh rượu trở thành Thịt Máu Chúa, sự sống của chính
Thiên Chúa… Lời Chúa hôm nay là cơ hội giúp bạn coi lại thái độ sống đức tin
của mình trước những dấu chỉ thời đại Chúa gửi đến.
Sống Lời Chúa: Ôn lại một biến cố
bạn đã trải qua trong quá khứ, để nhận ra bàn tay của Chúa trong cuộc đời bạn
và Ngài đã thực hiện dấu lạ nơi bạn như thế nào.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, “xin
thêm lòng tin cho chúng con,” để chúng con tin Chúa hơn, làm được những điều
vốn dĩ nếu thiếu lòng tin, chúng con sẽ không thể nào làm nổi tự sức mình.
Amen.
22/07/25
Thứ ba tuần 16 tn
Th. Ma-ri-a
Ma-đa-lê-na
Ga 20,1-2.11-18
tông đồ của các tông đồ
“Hãy đi gặp anh em Thầy… Bà Ma-ri-a
Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: Tôi đã thấy Chúa.” (Ga 20,17.18)
Suy niệm: Thánh Tô-ma A-qui-nô
đã gọi thánh nữ Ma-ri-a Ma-đa-lê-na là “Tông đồ của các Tông đồ” vì bà là người
đầu tiên được gặp Đức Ki-tô phục sinh, được Chúa trao cho vinh dự loan báo Tin
mừng sống lại: “Hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: Thầy lên cùng Cha của
Thầy, cũng là Cha của anh em.” Tông đồ (apostolos) nguyên nghĩa
là người được sai đi. Sai đi để làm gì nếu không phải để nói và làm chứng. Nói
thôi chưa đủ, mà còn phải làm chứng. Ma-ri-a đã đóng trọn vai trò nói và làm
chứng ấy khi đi gặp các Tông đồ, kể lại những điều Ngài đã nói với bà. Lời
chứng của bà nói với Tông đồ ngày ấy cũng phải là lời chứng của mỗi Ki-tô hữu
hôm nay: “Tôi đã thấy Chúa.” Thật vậy, lời chứng mạnh nhất của
ta phải là trải nghiệm thấy Chúa trong cuộc đời mình qua Lời
Chúa, các bí tích, đặc biệt Bí tích Thánh Thể, cũng như qua các sự kiện vui
buồn lớn nhỏ trong lịch sử đời mình.
Mời Bạn: Nỗi sầu mất Chúa bị
đánh tan nhờ niềm vui gặp gỡ Ngài. Cuộc đời tông đồ cũng thế, những biến cố
buồn sầu là điều không thể tránh khỏi, nhưng đàng sau đó là niềm vui lớn của
người môn đệ được gặp gỡ Đức Ki-tô. Niềm vui ấy giúp người môn đệ không ngại
ngần khi phải dấn thân vì Tin Mừng.
Sống Lời Chúa: “Một vị thánh
buồn là một vị thánh đáng buồn.” Muốn được niềm vui của Chúa, mời bạn
đến gặp Chúa mỗi ngày qua Thánh Thể, Lời Ngài, cũng như qua anh chị em mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ
Chúa ở với con mọi ngày đem lại niềm vui cho con. Xin cho con đi tìm Chúa như
việc hệ trọng nhất trong đời. Nhờ đó, con có sức mạnh hoạt động cho Nước Chúa.
23/07/25
Thứ tư tuần 16 tn
Th. Bi-ghít-ta, nữ
tu
Mt 13,1-9
hãy là mảnh đất tốt
“Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt,
nên sinh hoa kết quả.” (Mt 13,8)
Suy niệm: Theo kinh nghiệm nhà
nông, để cây sinh trưởng mạnh, đem lại năng suất cao, cần phải có bốn yếu tố
sau: “Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống.” Còn trong đời sống thiêng
liêng, để Lời Chúa phát sinh hoa trái dồi dào, trước tiên, tâm hồn ta phải là
mảnh đất tốt. Để mảnh đất tâm hồn ta sẵn sàng đón nhận Lời Chúa gieo vào và
sinh hoa kết quả, ta cần: (1) can đảm ‘dọn dẹp’ những ‘sỏi đá’, ‘bụi gai’ những
thứ cản trở, bóp nghẹt khiến Lời không thể lớn lên; (2) có nhiệt tâm, quảng
đại, ngoan ngoãn cộng tác với Chúa Thánh Thần để ý Chúa được hiện thực trong
đời mình. Lời Chúa là hạt giống tốt, lại được gieo vào mảnh đất tâm hồn tốt,
giờ đây còn cần được chăm sóc là “nước, phân bón và sự chuyên cần” đó
chính là siêng năng cầu nguyện, suy gẫm Lời Chúa, lãnh nhận các bí tích và thực
hành bác ái. Như thế, chắc chắn hạt giống Lời Chúa sẽ sinh trái gấp trăm.
Mời Bạn kiểm tra lại xem tâm
hồn bạn đang là loại đất nào. Mời bạn cải tạo mảnh đất ấy cho trở nên màu mỡ
bằng cách loại bỏ những cứng cỏi, oán hờn, ghen ghét, ích kỷ, kiêu
căng, thành kiến, kém đức tin, thiếu hy vọng ra khỏi mảnh đất lòng
bạn. Lúc ấy, Lời Chúa mới có cơ hội nảy mầm, bén rễ sâu, sinh hoa trái trong
tâm hồn, cuộc sống bạn.
Sống Lời Chúa: Thường xuyên kiểm
điểm đời sống, loại trừ nết xấu, rèn luyện nhân đức để sẵn sàng đón nhận hạt
giống Lời Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa thật
quảng đại khi gieo vãi tình thương, ơn cứu độ của Chúa cho từng người. Xin cho
chúng con trở nên những mảnh đất màu mỡ trổ sinh hoa trái, và lan tỏa tình
thương cho tha nhân. Amen.
24/07/25
Thứ năm tuần 16 tn
Th. Sa-be-li-ô Ma-lúp, linh
mục
Mt 13,10-17
chúa giê-su, vị thầy tinh tế
Các môn đệ đến gần hỏi Chúa Giê-su
rằng: “Sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?” Người đáp: “Bởi vì anh em
thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.” (Mt 13,10-11)
Suy niệm: Trong cuộc đời rao
giảng, Chúa Giê-su, như một người thầy tinh tế, thường dùng các dụ ngôn qua
những câu chuyện thực tế với những hình ảnh quen thuộc hằng ngày để người nghe
có thể dễ dàng tiếp cận sứ điệp Tin Mừng. Thái độ đáp lại của họ thật khác biệt
nhau: có người thì trầm trồ khen ngợi tài giảng thuyết của Ngài, có người lại
trở nên chai đá cứng lòng. Thế nhưng các mầu nhiệm Nước Trời vẫn còn bị che
khuất đối với họ. Điều đó khiến các tông đồ thắc mắc: tại sao Thầy không nói
trắng ra mà lại dùng dụ ngôn? Thì đây, bí quyết được chính vị Thầy tinh tế đó
tiết lộ: Hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời là một hồng ân Chúa ban; và để tiếp
nhận được hồng ân đó cần có một cuộc sống thân mật gần gũi với Chúa Ki-tô. Quả
thật trong những giây phút thân mật thầy và trò, Ngài mới giải thích ý nghĩa
thâm sâu đích thực của các dụ ngôn đó.
Bạn thân mến, Chúa Ki-tô vẫn đang nói
với chúng ta qua những “dụ ngôn” đời thường, những sự kiện văn hoá, xã hội,
chính trị…, những biến cố xảy ra nơi giáo xứ, cộng đoàn, gia đình… Chúng ta chỉ
có thể nhận ra sứ điệp của Chúa trong những giây phút cầu nguyện thân mật trầm
lắng với Ngài.
Sống Lời Chúa: Luôn dành thời giờ
để tâm sự với Chúa, tại gia và hơn nữa, trước Thánh Thể.
Cầu nguyện: Lạy Thiên Chúa là
Cha rất nhân từ, xin ban thêm Đức tin cho con, để con luôn bình an – vui tươi
và nhận diện ra sự đồng hành của Ngài trong từng giây phút sống. Amen.
25/07/25
Thứ sáu tuần 16 tn
Th. Gia-cô-bê, tông
đồ
Mt 20,20-28
được gọi để phục vụ
“Việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy,
thì Thầy không có quyền cho; Cha Thầy đã non cho ai, thì kẻ ấy mới được.” (Mt 20,23)
Suy niệm: Thời phong kiến, sau
vua là đến hai quan tả hữu thừa tướng, chia nhau nắm giữ quyền hành. Chưa lập
được công trạng gì, hai anh em con nhà Giê-bê-đê đã lo “chạy chức,” dành “ghế,”
mà là ghế cao nhất. Thực ra, tổ chức xã hội nào cũng phải có những người lãnh
đạo để phục vụ lợi ích chung của toàn xã hội. Cũng giống như trong cơ thể con
người, não bộ đóng vai trò trung tâm điều khiển các hoạt động của các bộ phận
khác vì sự sống còn lành mạnh của cơ thể. Với Chúa, làm người lãnh đạo không
phải là ngồi ghế cao hưởng thụ mà là khiêm nhường xả thân phục vụ anh em. Ngồi
ở đâu trong bàn tiệc thiên quốc là do Chúa Cha, vị chủ tiệc, sắp xếp. Phần
Ngài, Chúa Giê-su cho biết cái “ghế” cao nhất mà Chúa Cha dành cho Ngài chính
là cây thập giá.
Bạn ơi, đừng buồn bực vì địa
vị của mình thua anh kém chị, nhưng hãy trả lời với Chúa Giê-su, dám cùng uống
chén đắng của Ngài, nghĩa là dám trả giá, dù bằng cả sinh mạng, cho sứ mạng mà
Chúa kêu gọi mình dấn thân vào. Và khi Chúa đặt bạn vào một chức vụ lãnh đạo
nào đó, bạn cũng dám đứng mũi chịu sào vì lợi ích của anh chị em, thay vì hành
xử theo kiểu thống trị, củng cố địa vị, mưu tìm lợi ích, danh dự cá nhân. Người
thành đạt trước mặt Chúa không phải là người có quyền cao chức trọng, mà là
người biết chu toàn bổn phận với lòng hy sinh quả cảm.
Sống Lời Chúa: Chu toàn việc bổn
phận một cách vui vẻ, không than vãn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin
giúp con dám khước từ ý riêng và lòng háo danh, để con liên lỉ tìm kiếm và thi
hành thánh ý Chúa. Amen.
26/07/25
Thứ bảy tuần 16 tn
Th. Gio-a-kim và
An-na
Mt 13,24-40
lòng nhẫn nại của chúa
“Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa
gặt.” (Mt 13,30)
Suy niệm: Dụ ngôn cỏ lùng cho
thấy một thực tế rất khó chấp nhận nhưng luôn hiện diện trong đời sống: tình
trạng vàng thau lẫn lộn, người lành kẻ dữ sống chung đụng với nhau. Ruộng lúa
vừa là hình ảnh của thế giới, vừa là chính tâm hồn mỗi người. Thiên Chúa luôn
gieo giống tốt, nhưng ma quỷ cũng lén gieo cỏ lùng. Phản ứng tự nhiên của ta
là “nhổ bỏ cỏ lùng” nghĩa là muốn loại bỏ sự dữ ngay lập tức.
Thế nhưng, Thiên Chúa lại có cái nhìn khác: “Cứ để cả hai lớn lên.” Ngài
có trái tim nhẫn nại và bao dung. Ngài cho chúng ta có thời gian để hoán cải.
Cỏ lùng thì không thể một sớm một chiều trở thành lúa tốt được. Nhưng tâm hồn
con người, nhờ ơn tái sinh trong bí tích Rửa tội, có thể được ‘biến đổi gien’
để hôm nay có thể còn là ‘cỏ lùng’, ngày mai đã biến đổi thành ‘lúa tốt’ nhờ
sức mạnh của ơn thánh Chúa.
Mời Bạn: Xã hội và ngay cả
trong Giáo hội vẫn luôn bao gồm cả người tốt lẫn kẻ xấu, người công chính cũng
như kẻ bất lương. Nếu chỉ chăm chăm nhìn vào ‘cỏ lùng,’ bạn sẽ
chán nản, thất vọng, thậm chí mất niềm tin. Dụ ngôn nhắc bạn hãy có cái nhìn
lạc quan hy vọng: Nước Trời vẫn đang lớn lên, ngay cả khi cỏ lùng có vẻ lấn át.
Điều quan trọng là bạn trung thành theo Chúa Giê-su, với Lời Chúa là kim chỉ
nam cho đời mình.
Sống Lời Chúa: Tâm niệm: tôi đang
sống trong thời gian của lòng thương xót và xin ơn biết hoán cải và quay trở về
trước khi “mùa gặt đến.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp
con sống kiên nhẫn, yêu thương, không vội kết án người khác. Xin cho con trở
nên lúa tốt trong ruộng đời, để đến mùa gặt, con được thu vào kho lẫm Nước
Trời.
chúa nhật tuần 17 tn – c
Lc 11,1-13
lạy cha…
“Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:
Lạy Cha…” (Lc 11,2)
Suy niệm: Con người không chỉ
gồm tế bào, phân tử, ADN, nhưng còn mang tính thánh thiêng, thuộc về cõi siêu
việt. Nói cách khác, con người không những có tương quan với thế giới vật chất,
song còn có tương quan với Đấng Siêu Việt, Đấng Tạo Hóa hay nói cho chính xác,
là Thiên Chúa như người Ki-tô hữu vẫn gọi. Đang khi các tôn giáo xem Đấng Tạo
Hóa là một vị thần ngàn trùng xa cách, không thể đến gần, thì Đức Ki-tô lại xác
quyết Đấng Tạo Hóa là Cha chung của mọi người. Làm sao thân phận con người hèn
kém như ta lại dám xưng hô với Đấng Tạo Hóa cao cả là Cha? Thế nhưng, đó lại là
điều mà Chúa Giê-su dạy ta qua kinh Lạy Cha. Cùng với vinh dự gọi Thiên Chúa là
Cha, ta được mời gọi sống tâm tình con thảo khi cầu nguyện cho Nước Cha hiển
trị, Danh Cha được mọi người nhận biết, và Ý Cha được hiện thực trên trần thế
này.
Mời Bạn: Cũng với tâm tình
con thảo, bạn cầu xin cho Danh Cha, Nước Cha, Ý Cha trước tiên, rồi mới đến các
nhu cầu của mình: xin ơn có lương thực dùng mỗi ngày, ơn tha thứ tội lỗi, ơn
đứng vững trước các cơn cám dỗ, cuối cùng là cứu mình khỏi mọi sự dữ của cuộc
đời. Bạn có bao giờ cảm nghiệm niềm vui có Chúa là Cha, để cầu nguyện như Chúa
Giê-su dạy không?
Sống Lời Chúa: Mỗi sáng ngay khi
thức dậy, hãy thầm thĩ đọc kinh Lạy Cha dâng ngày mới cho Thiên Chúa là Cha
chăm sóc, giữ gìn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm
tạ Chúa đã mạc khải cho chúng con biết Thiên Chúa là Cha. Xin cho chúng con
luôn ý thức điều đó để biết sống tình hiếu thảo với Cha và sống tình tương thân
tương ái với anh chị em. Amen.
28/07/25 thứ
hai tuần 17 tn
Mt 13,31-35
TỰA HẠT CẢI BÉ NHỎ
“Nước Trời giống như chuyện hạt cải
người nọ lấy gieo trong ruộng mình.” (Mt 13,31)
Suy niệm: Kiểu nói “nhỏ như
hạt cải” rất quen thuộc với người Do Thái. Bạn bị đứt tay, chị gái hỏi: “Có sao
không?” – “Không, chỉ nhỏ bằng hạt cải.” Đang khi ấy, Nước Trời là Vương quốc
Thiên Chúa muốn thiết lập trên thế giới dựa trên tình phụ tử, huynh đệ: con
người sống với Thiên Chúa như cha mình, với nhau như anh em. Nước Trời ấy được
ví nhỏ bé như hạt cải lúc khởi đầu, nhưng lớn lên như môt cây mà chim trời đến
nương náu được. Cũng nên biết rằng cây cải trong dụ ngôn là loại cải đen để lấy
dầu, mọc ngoài đồng xứ Palestina, cao trung bình khoảng 1m đến 1,2m, nhưng cũng
có cây cao đến 4,5m. Nước Trời khởi thủy bé nhỏ với nhóm môn đệ, nhưng tăng
trưởng phủ rộng khắp tứ phương thiên hạ như lời căn dặn của Chúa Giê-su ngày
Ngài về trời.
Mời Bạn: “Tôi nghĩ đức tin
là hạt cải bé nhỏ của những cơ hội mỗi ngày. Chẳng hạn, “Tôi sẽ yêu mến người
này không? Tôi sẽ chia sẻ đức tin mình cho bạn này không? Tôi sẽ cầu nguyện với
lời nguyện đơn sơ này không? Đức tin ấy thật sự là điều đời thường mỗi ngày nơi
bạn nắm lấy các cơ hội hạt cải nhỏ bé và rồi nhìn thấy những gì Thiên Chúa thực
hiện” (M. Batterson). Bạn có biết nắm lấy những cơ hội ‘bé như hạt
cải’ đó để Nước Trời hiện thực trong đời mình không?
Sống Lời Chúa: Tôi tập nắm bắt các
cơ hội hạt cải bé nhỏ để làm cho đức tin nhỏ bé của mình được lớn lên theo năm
tháng cuộc đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm
tạ Chúa đã cho con được làm công dân Nước Trời cao quý. Xin giúp con nhận ra,
xác tín, nỗ lực sống xứng đáng với tư cách công dân Nước Trời ấy. Amen.
29/07/25
Thứ ba tuần 17 tn
Th. Mác-ta, Ma-ri-a và
La-da-rô
Ga 11,19-27
trưởng thành trong đức tin
Đức Giê-su phán: “Chính Thầy là sự
sống lại và là sự sống… Chị có tin thế không?” Cô Mác-ta đáp: “Thưa Thầy, có.
Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.” (Ga 11,25-27)
Suy niệm: Nhiều người gào thét
vật vã, ngất xỉu hoặc suy sụp tinh thần trước cái chết của người thân. Sự ra đi
của người thân luôn là một thử thách cho những người ở lại, nhưng đó cũng là cơ
hội để niềm tin vào sự sống đời sau, sự sống đời đời được nảy sinh và trưởng
thành. Cô Mác-ta đã ở trong trường hợp đó khi La-da-rô em cô qua đời. Cô đang
xúc động than khóc “nếu Thầy ở đây” thì La-da-rô em cô đã
không chết. Cơ hội cho cô là Chúa Giê-su, người bạn thân của gia đình, đã có
mặt để vực cô dậy khi mời gọi cô tuyên xưng đức tin: “Con có tin như
thế không?” – nghĩa là tin “Thầy là sự sống lại và là sự
sống”. Lời tuyên xưng long trọng của cô: “Thưa Thầy, có. Con
vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian” đã
được Chúa xác nhận bằng cách gọi La-da-rô từ trong mộ đá chỗi dậy và bước ra.
Mời Bạn: Chúa Giê-su là cũng
bạn thân của bạn, của gia đình bạn đang hỏi bạn có tin vào Ngài như thế không.
Bạn trả lời cho Chúa đi! Để có thể tuyên xưng niềm tin một cách xác tín trong
hoàn cảnh bi đát tuyệt vọng như cô Mác-ta, trước tiên bạn hãy thường xuyên
tuyên xưng cách xác tín như thế trong cuộc sống đời thường: trong giờ kinh gia
đình, khi tham dự thánh lễ… và cả khi bạn nỗ lực thực thi những giá trị Tin
Mừng, những đòi hỏi của đức tin trong công việc, trong cuộc sống hằng ngày.
Sống Lời Chúa: Làm một cử chỉ diễn
tả lòng tin trước khi làm bất cứ việc gì.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin.
Xin nâng đỡ lòng tin còn non yếu của con.
30/07/25
Thứ tư tuần 17 tn
Th. Phê-rô Kim Ngôn, giám mục, tiến sĩ
HT Mt 13,44-46
tiêu chí lớn nhất để chọn lựa
“Nước Trời giống như chuyện kho báu…
Có người kia gặp được,… vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa
ruộng ấy.” (Mt 13,44)
Suy niệm: Nhiều người lựa chọn
dựa trên tiêu chí “nhà cao cửa rộng, vợ đẹp con khôn, sống lâu hạnh phúc.”
Nhưng cũng có lắm tiêu chí lựa chọn thật ngược đời. Cha M. Kolbe tự nguyện chết
thay cho người bạn tù trong trại tập trung Đức Quốc Xã. Cha Damien tình
nguyện phục vụ người phong, để rồi cha qua đời vì lây căn bệnh của những người
mà cha tận tâm săn sóc. “Tôi chết vì bệnh phong cùi, nhưng tôi là một
thừa sai sung sướng nhất trên địa cầu này.” Cha viết như thế cho một
người bạn, vì tin rằng mình đã tìm được kho báu vô giá là Nước Trời, tiêu chí
lớn nhất cho lựa chọn của ngài.
Mời Bạn: Khi đề cao chủ nghĩa
hưởng thụ cá nhân và thực dụng, con người sẽ gặp khó khăn trong việc chọn lựa
đâu là giá trị thực và đâu là giá trị ảo. Hậu quả là chạy theo cái lợi ngắn hạn
trước mắt mà quên đi giá trị đích thật ngàn đời. Không lạ gì xã hội nảy sinh
bao vấn nạn nan giải: nạo phá thai thuộc hạng kỷ lục thế giới, giới trẻ sống
trụy lạc, hối lộ tham nhũng tràn lan… Bạn có can đảm để bán tất cả những gì bạn
có: sự an nhàn, giàu sang, địa vị… để mua lấy Nước Trời đang hiện diện trong SỰ
THẬT, CÔNG BẰNG và BÁC ÁI không?
Sống Lời Chúa: Ghi nhớ Lời
Chúa: “Được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào
có lợi gì?” (Mc 9,36).
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Giê-su, xin tha thứ vì con đã lắm khi theo tinh thần thế tục mà lựa chọn
sai lầm. Giờ đây, xin ban cho con sự khôn ngoan, để khám phá ra kho báu là Nước
Trời, và dám đánh đổi tất cả vì Nước Trời ấy.
31/07/25 thứ
năm tuần 17 tn
Th. I-nha-xi-ô Lôi-ô-la, linh
mục
Mt 13,47-53
TỰA CHIẾC LƯỚI NƠI BIỂN KHƠI
“Nưới Trời lại còn giống như chuyện
chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá.” (Mt 13,47)
Suy niệm: Với bốn môn đệ đầu
tiên – là ngư dân – cũng như với nhiều thính giả ngày ấy, hình ảnh chiếc lưới
quen thuộc, gần gũi lắm: chiếc lưới từ Biển Hồ được kéo lên có đủ mọi thứ cá
tốt xấu lẫn lộn, chỉ khi lên bờ mới đến công đoạn tách biệt tốt xấu, loại trừ
hay giữ lại. Thế giới này là biển cả, chiếc lưới là Hội thánh – hình
ảnh và khí cụ của Nước Trời – mời gọi, đón nhận đủ
mọi loại người tốt-xấu, thiện-ác sống kề cận bên nhau. Chỉ đến ngày cánh chung,
Thiên Chúa mới phân loại người tốt kẻ xấu để tưởng thưởng muôn đời hay luận
phạt trầm luân. Như vậy, ơn cứu độ dành cho mọi hạng người, chứ không dành cho
những ai xứng đáng. Thế nhưng, một khi đã gia nhập Hội Thánh, người Ki-tô hữu
phải đón nhận ơn Chúa với lòng biết ơn, nỗ lực sống lòng biết ơn ấy bằng tình
mến: mến Chúa và yêu người cách cụ thể và hằng ngày.
Mời Bạn: Kết thúc dụ ngôn,
Đức Giê-su hỏi: “Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không?” Trong
bản văn tiếng Hy Lạp, có nghĩa là “Anh em đã đặt tất cả những điều lại
với nhau chưa?” Ngài muốn bạn không chỉ nghe, đọc, suy niệm dụ ngôn
này, song nắm vững chân lý để rồi áp dụng trong đời thường qua những tình huống
tương tự để dụ ngôn giúp bạn sống đức tin cách cụ thể, đời thường, xứng hợp
trong Nước Trời ấy.
Sống Lời Chúa: Tôi tập không xét
đoán người khác, nhưng tập xét chính mình xem đã sống xứng hợp như Chúa mong
muốn chưa, và tôi cố gắng sửa đổi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm
tạ Chúa cho con thời gian hoán cải. Xin cho con nỗ lực sống đẹp lòng Chúa hơn
nhờ biết xét mình, và hoán cải đời sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét