Thứ Hai, 3 tháng 4, 2023

HIỆP THÔNG CHIA SẺ






HIỆP THÔNG CHIA SẺ

Giáo Phận Long Xuyên

Giáo Hạt Tân Thạnh

Giáo Xứ Bình Châu

 

TÂM TÌNH HIỆP THÔNG

 

ACE rất thân mến,

Trong bữa Tiệc Ly Chúa Giêsu nói những lời tâm huyết với các môn đệ như sau:

“Đây là điều răn của Thầy: Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.

Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.

Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy.

Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm.

Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.” (Ga 15,9-17)

Và lời khẩn cầu trong Thánh Lễ Chiều Thứ Năm TT có lời cầu:

Xin cho các thừa tác viên trong Hội Thánh khi cử hành hy lễ Thánh Thể được hiệp nhất với nhau và biểu lộ lòng bác ái phục vụ con người.

Cùng hiệp thông với những tâm tình yêu thương sâu thẳm của Chúa, hòa nhập với tinh thần Năm Thánh Lòng Thương Xót, tôi tha thiết mời: …………………… tham dự giờ chầu ở lại với Chúa lúc: 20g00 – 20g30 tối Thứ Năm. Và ngay sau giờ chầu xin ghé lại Hội Trường tham dự buổi họp mặt “Ở lại với nhau” trong tình thân thương Gia Đình GX.

 

Sự hiện diện của ACE thể hiện tình đoàn kết, yêu thương và hiệp nhất trong gia đình giáo xứ.

 

Bình Châu 03/04/2023

 

Cha Xứ

 

 

Giuse Nguyễn Tiến Tâm

 

10 “KHUYẾT ĐIỂM” CỦA CHÚA GIÊSU

 

 

1.Chúa Giêsu kém trí nhớ!

2.Chúa Giêsu không biết làm toán

3.Chúa Giêsu không sành luận lý

4.Chúa Giêsu không biết kinh tế tài chánh

5.Chúa Giêsu làm bạn với kẻ tội lỗi

6.Chúa Giêsu thích ăn uống, tiệc tùng

7.Chúa Giêsu không giữ luật Do thái

8.Chúa Giêsu như điên cuồng

9.Chúa Giêsu phiêu lưu

10.Chúa Giêsu có những lời giảng dạy xem ra mâu thuẫn

 

1 - Chúa Giêsu kém trí nhớ!

Lúc sắp trút hơi thở, Chúa Giêsu có cuộc đối thoại cuối cùng với hai người gian phi cùng bị treo trên thập giá cạnh ngài. Một trong hai người đó thốt lên lời nầy với Chúa Giêsu: "Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi". Và Chúa nói với anh ấy: "Tôi bảo thật với anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên đàng" (Lc. 23, 42-43).

Chúa Giêsu không sưu tra lại lý lịch người đó để nhớ xem hắn gian ác đến mức độ nào, không cân nhắc tội nặng, nhẹ để châm chước hay tạm ra hình phạt thế nào đó cho thích đáng. Người gian phi kêu nài Ngài nhớ, thì Ngài "nhớ" một điều là thấy người ấy trước mắt, còn tất cả mọi điều gian ác trước đó Ngài đã quên hết, quên đến độ ngay hôm đó hứa ngay Nước Thiên đàng cho anh ta. Các thánh nói: tên nầy suốt đời ăn trộm, đến lúc chết nó ăn trộm nước thiên đàng luôn!

Trong Phúc âm chúng ta gặp lại nhiều chứng tích về việc Chúa Giêsu kém trí nhớ như thế. Nhưng qua chuyện ngụ ngôn người cha nhân hậu, sự kiện đó rõ ràng. Thánh sử Luca kể rằng người con út trong hai con của cha già đã lấy hết phần gia tài của nó, để bỏ nhà ra đi sống đời phóng đảng, quên cha, quên anh. Ðến khi tiêu hết tiền, gặp năm đói, thì quay trở về nhà, xin khai thú tội lỗi mong cha già xét tình cha con mà tha thứ...

Người cha (là hình ảnh Chúa Giêsu), không kể đến tội cũ, chỉ trông ngóng chờ con; thấy con đằng xa, thì chạy ra đón. Con có thú tội, thì cũng không cố nghe để hạch hỏi tội cũ mà ra lệnh cho tôi tớ: lấy áo đẹp, giày tốt, nhẫn quý mang lại cho cậu, làm thịt con bê béo dọn tiệc vì con ta chết mà nay nó sống lại.

"Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. Bấy giờ người con thưa rằng: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với Cha, con chẳng đáng gọi là con cha nữa...". Nhưng người cha liền bảo người giúp việc rằng: "Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay , xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con dê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng!..." (Lc. 15, 20-23).

Chúng ta thấy ở đây trí nhớ của Chúa Giêsu dường như không còn làm việc nữa! Ngài quên vô điều kiện, quên tức khắc tất cả quá khứ không hay không tốt của ta, mỗi khi chúng ta quay trở về. Ngài chỉ nhớ mỗi người là con Cha Ngài, là em Ngài, nên khi ta quay lại gặp Ngài, thì tức khắc ta lại được mặc áo vinh hiển sự sống của Thiên Chúa.

 

2 - Chúa Giêsu không biết làm toán

Trong dụ ngôn con chiên bị mất (xem Mt. 18, 12-14; Lc. 15, 4-7), chúng ta thấy lối cư xử của Chúa Giêsu tỏ ra không biết tính toán. Một kẻ có 100 con chiên ở giữa đồng trống mà mất một con, hẳn phải tính toán xem làm sao một con đi lạc lại hơn 99 con còn lại. Không những Chúa Giêsu cho rằng 1 con đi mất cũng bằng 99 con còn lại, mà còn đi xa hơn nữa: Ngài bỏ 99 con còn lại đấy để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất. Một mà hơn 99, hẳn Chúa Giêsu không biết làm toán!

Trong chương trình rao giảng của Ngài, không phải số lượng quần chúng đông đảo mà Chúa Giêsu tìm kiếm, nhưng là những con người; và Ngài đã không tiếc thì giờ để trao đổi với từng người, giảng dạy cho một người như chúng ta từng thấy trong cuộc đối thoại với người phụ nữ Samari trên bờ giếng Gia-cóp (xem Gioan 4, 1-42).

 

3 - Chúa Giêsu không sành luận lý

 Chúa Giêsu không những không cân nhắc tính toán trên số lượng, mà có lúc lời của Ngài đi ngược lại sự khôn ngoan bình thường của con người.

"Khi nào ông đãi khách ăn trưa hay ăn tối, thì đừng kêu bạn bè, anh em hay bà con, hoặc láng giềng giàu có, kẻo họ cũng mời lại ông, và như thế ông được đáp lễ rồi. Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù. Họ không có gì để đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc... (Lc. 14, 12-14).

Trong dụ ngôn về đồng bạc bị mất (xem Lc. 15, 8-10), người phụ nữ có 10 đồng, nhưng trong đêm lỡ đánh mất 1 đồng: "bà thắp đèn, quét nhà, moi móc tìm cho bằng được." - Khi tìm được, thì bất chấp giờ giấc nghĩ ngơi ban đêm của hàng xóm, bạn bè, mời họ phải đến chung vui với mình.

Chúa Giêsu ví mình như người phụ nữ tìm đồng bạc bị mất trong đêm; không cần suy tính, luận lý là đủng đỉnh ngày mai sẽ tìm, dù sao thì cũng còn 9 đồng khác trong tay; nôn nóng đem nguồn vui của mình cho người chung quanh không ngại sự nghỉ ngơi trong đêm vắng. Chẳng qua vì Chúa là yêu thương, mà yêu thương của Thiên Chúa cao hơn lý luận con của người.

"Giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối" (Lc. 15, 10).

 

4 - Chúa Giêsu không biết kinh tế tài chánh

Chúa Giêsu đến để loan báo Nước Trời ở gần con người, gần cuộc sống của họ. Thế mà khi giới thiệu Nước Trời với các môn đệ và với người nghe Ngài nói, Ngài lấy dụ ngôn về Nước Trời như người chủ vườn nho thuê thợ làm cho mình trong một ngày (xem Mt. 20, 1-16). Người chủ từ tảng sáng đã mướn thợ làm; rồi đến giờ thứ 3, giờ thứ 6, giờ 11, mỗi giờ người ấy đều đi tìm mướn thêm thợ (giờ 11 trong lối nói của người Do Thái thời của Chúa Giêsu tức là buổi cận chiều tối rồi).

Chiều tối đó, ông chủ, là hình ảnh Chúa Giêsu, bảo người quản lý kêu thợ lại và trả cho mỗi người 1 quan tiền như nhau. Những kẻ làm nhiều giờ trong ngày bực tức vì thấy ông chủ nầy không biết gì về kinh tế, tài chánh cả, hơn nữa còn bất chấp lối tính toán và sự công bình thông thường:

"Nầy bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là 1 quan tiền sao?...Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ghen tức? Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót..." (Mt. 20, 13-16).

 

5 - Chúa Giêsu làm bạn với kẻ tội lỗi

Không phải trong xã hội của người Do Thái vào thời Chúa Giêsu còn tại thế, mà ngay giữa xã hội chúng ta, người ta khó lòng chấp nhận chuyện người "đàng hoàng" lại giao du với lớp người được đánh giá là không "đàng hoàng".

Thời bấy giờ người đồng hương với Chúa Giêsu cho rằng hai giới đặc biệt không "đàng hoàng" là những quân thu thuế và người tội lỗi, đặc biệt là các người gái điếm. Người tội lỗi bấy giờ còn được xem là những kẻ không lành mạnh về cuộc sống thân xác, như người phung cùi, tàn tật... Những người Pha-ri-siêu nhiều lần thắc mắc về thái độ sống của Chúa Giêsu và nhắc nhở với các môn đệ Chúa:

"Sao Thầy của các anh lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi như vậy?" (Mt. 9, 11). "Ông nầy đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng" (Lc. 15, 2).

Theo các sách Phúc âm ghi lại, thì không những Chúa Giêsu chỉ gặp gỡ, chào hỏi, hay bất đắc dĩ được mời ăn thì ngại lắm phải chiều người ta, mà thực sự Ngài tự tìm tới nhà người thu thuế, và kẻ tội lỗi, làm thân với họ và ăn ở với họ.

Ông Da-kêu là người "đứng đầu những người thu thuế" (Lc. 19, 2); khi biết Chúa Giêsu đi qua thành phố Giê-ri-cô, ông ấy sợ không chen lấn nổi với đông đảo dân chúng, nên chạy ra đàng trước, trèo lên cây sung để xem Ngài, chẳng qua vì ông rất lùn. Chúa Giêsu đi qua, nhìn lên cây ấy thấy ông và nói ngay:

"Nầy ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!" (Lc. 19, 5).

Người chung quanh xào xáo:

"Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ" (Lc. 19, 7).

Chúa Giêsu tự đến để gặp gỡ Da-kêu và loan Tin Mừng:

"Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà nầy" (Lc. 19, 9)

Và chúng ta đều biết Chúa đã chọn 1 trong 12 vị tông đồ của Ngài là Mathêu, trước đó có tên là Lê-vi một người làm nghề thu thuế.

Và để giải thích thái độ ngược đời của mình, chính Chúa Giêsu đã nói rõ sứ mệnh của Ngài.

"Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Hãy về học cho biết ý nghĩa câu nầy: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế. Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi (Mt. 9, 12-13).

 

6 - Chúa Giêsu thích ăn uống, tiệc tùng

Phúc-âm cũng cho chúng ta thấy sự kiện mỗi lần đến nhà nào, gặp ai, đặc biệt là những người được xã hội xếp loại không "đàng hoàng", Chúa Giêsu lại thường ăn uống. Ngài mở đầu sứ mạng rao giảng công khai bằng việc dự tiệc cưới Cana miền Galilê (Gioan 2, 1), kết thúc cuộc gặp gỡ chung với các tông đồ trước khi đi vào cuộc khổ nạn bằng bữa tiệc ở Giêrusalem gọi là tiệc ly (Mt. 26, 17 và tìếp theo).

Thế nhưng lịch sử nhiều tôn giáo và tâm thức nhiều nền văn hoá không phải đã cho chúng ta thấy rằng nói đến thần thánh, đạo đức, tôn giáo thì hẳn phải nói đến ăn chay cầu nguyện hay sao!

Luca thuật lại rằng, sau bữa tiệc lớn tại nhà Lê-vi (tức thánh Mathêu sau nầy) những người Pha-ri-siêu và những người thông luật nói với Chúa Giêsu: "Môn đệ ông Gioan năng ăn chay cầu nguyện, môn đệ người Pha-ri-siêu cũng thế, còn môn đệ ông thì ăn với uống" (Lc. 6, 33). Chúa Giêsu đã dùng những bữa ăn để cứu người tội lỗi như Mađalêna, Da-kêu...

Cái mới của Chúa Giêsu làm cho người Pha-ri-siêu và cả chúng ta khó hiểu đó là tất cả sứ điệp của Ngài, không còn phải là ăn chay hay ăn tiệc, nhưng tiên quyết là Yêu thương phát xuất từ tận đáy lòng mình. Như thánh Augustinô sau nầy tóm tắt trong câu: "Hãy yêu rồi làm gì thì làm" (Ama et fac quod vis).

 

7 - Chúa Giêsu không giữ luật Do thái

Không những lui tới bạn bè, với kẻ tội lỗi, lại còn hay dự tiệc với họ, Chúa Giêsu không giữ luật lệ của cộng đồng người Do Thái đương thời. Ngài bất chấp luật phải rửa tay trước bữa ăn, đi thẳng vào bàn tiệc nên "ông Pha-ri-siêu lấy làm lạ vì lúc đầu Ngài không rửa tay trước bữa ăn" (Lc. 11, 38). Ðặc biệt trong những ngày sa-bát, Ngài hay chữa lành bệnh tật cho người ta, và điều đó đối với người Do Thái đương thời cho là phạm luật. Phúc âm ghi lại nhiều sự kiện như thế, như việc chữa lành người bại tay (Lc. 6, 8-11), chữa người mắc bệnh phù thủng (Lc. 14, 1-6), chữa lành một phụ nữ còng lưng (Lc. 13, 14)... Thánh sử Luca ghi rõ: "Ông trưởng hội đường tức tối vì Ðức Giêsu đã chữa lành bệnh vào ngày sa-bát (Lc. 13, 14). Ngài không giữ luật, và các môn đệ theo Ngài cũng không giữ luật:

"Vào ngày sa-bát, Ðức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ đưa tay bứt lúa ăn. Nhưng có mấy người Pha-ri-siêu nói: "Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày sa-bát" (Lc. 6, 1-2).

Nhưng trước những lời chỉ trích nầy, Chúa Giêsu trả lời: "Con người làm chủ ngày sa-bát" (Lc. 6, 9). Chúa Giêsu đến để làm trọn lề luật, để ban luật mới là luật yêu thương, là luật có chiều kích nội tâm, để xoá bỏ những lối giải thích lề luật rắc rối bên ngoài: "Khốn cho các ngươi giả hình, như má tô vôi, bên ngoài trắng trẻo mà bên trong thối tha" (Mt. 23, 13-36).

8 - Chúa Giêsu như điên cuồng

Trong Toà Tổng trấn Phi-la-tô, lúc chịu xử án, Chúa Giêsu bị lính của Tổng trấn cho choàng áo đỏ, đội vương niệm bằng gai để chế nhạo như là kẻ điên cuồng. Nhưng không phải chỉ người ngoài, mà ngay cả Phê-rô, người vừa được Chúa Giêsu cử sẽ làm đầu Hội thánh Ngài: "Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng đá, trên tảng đá nầy, Thầy sẽ xây Hội thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi..." (Mt. 16, 18), người được Chúa tin yêu như thế cũng không chịu nổi những lời nói như điên dại của Chúa Giêsu: "Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại" (Mt. 16, 21). Ðiên dại vì gọi môn đệ theo mình, đồng thời thông báo mình phải chịu khổ đau, bị giết chết; và xem ra điên dại hơn nữa khi bảo rằng chết sau ba ngày sẽ sống lại! Và suốt cả các cuốn Phúc âm trang nào cũng làm cho chúng ta ngạc nhiên về thái độ và lời nói khác lạ của Ngài:

"Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em. Ai vả anh má bên nầy, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong. Ai xin thì hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại... (Lc. 6, 27-31).

Nói như thế, làm sao có thể nghe cho được, khi tâm tư ta còn sống trong tâm trạng "măt đền mắt, răng đền răng"!

Và tôi xin kể cho các bạn kinh nghiệm của tôi về sứ điệp "điên dại" nầy của Chúa Giêsu. Lúc tôi sống những năm tháng tù đày tại quê nhà, có lúc những người canh tù tâm sự cho tôi hay, họ thắc mắc và ngạc nhiên về thái độ vui cười, thân thiện của tôi đối với họ: trong hoàn cảnh nầy làm sao có thể thanh thản và dung thứ như thế được! Tôi đã có dịp chia sẻ các kinh nghiệm đó trong cuốn sách "Năm chiếc bánh, và hai con cá", tôi vừa cho phổ biến trong năm nầy. Nhưng ở đây tôi muốn nói, chính sự "điên dại" của tình yêu thương Thiên Chúa đối với tôi, đối với mọi người là "khuyết điểm" làm tôi say mê hơn cả; sự điên dại đó lôi kéo tôi bước theo Chúa Giêsu!

 

9 - Chúa Giêsu phiêu lưu

Một chương trình cứu chuộc toàn nhân loại, một dự tính gửi người đi rao truyền Phúc âm cho mọi dân nước, mọi thế hệ, thế mà lại chọn và đặt hết tín nhiệm, quyền hành cho Phê-rô, một người chài lưới bộp chộp, ít học rồi còn sợ sệt chối mình nữa!

Và về phương cách truyền bá, rao giảng nước Thiên Chúa, thì Chúa Giêsu lại dạy các môn đệ: "Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo" (Lc. 9, 3).

Phiêu lưu trong việc tuyển lựa các môn đệ, Chúa Giêsu còn bị ngay các môn đệ Ngài nghi ngờ là quá phiêu lưu. Khi Chúa Giêsu loan báo chương trình Ngài sẽ bị bắt nạp, bị giết chết và sẽ sống lại trong ngày thứ ba, thì "Các môn đệ buồn phiền lắm" (Mt. 17, 23). Khi Chúa nói với họ: "Nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con người, các ông không có sự sống nơi mình" (Gioan 6, 53), thì "nhiều môn đệ của Ngài liền nói: "Lời nầy chướng ta quá! Ai mà nghe nổi" (Gioan 6, 60). Và, vì thấy lời giảng dạy của Chúa Giêsu khó nghe và phiêu lưu quá, nhiều môn đệ rút lui. Nên Chúa quay hỏi nhóm 12 tông đồ "Cả anh em nữa, anh em cũng bỏ đi sao?" (Gioan 6, 67).

Có lần khác, có người lại muốn đi theo Ngài làm môn đệ, nên hỏi: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo". Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng con người không có chỗ tựa đầu (Lc. 9, 58).

Và cuộc phiêu lưu tột đỉnh của Yêu thương nơi Chúa Giêsu được diễn tả cô động nơi bài ca trong thư của Thánh Phaolô gửi giáo đoàn Phi-líp-phê:

"Ðức Giêsu KitôVốn dĩ là Thiên Chúamà không nghĩ phải nhất quyết duy trìđịa vị ngang hàng với Thiên Chúa,nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quangmặc lấy thân phận nô lệ,trở nên giống phàm nhânsống như người trần thếNgười lại còn hạ mình,vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết,chết trên cây thập tự (Phl. 2, 6-8).

 

10 - Chúa Giêsu có những lời giảng dạy xem ra mâu thuẫn

Mâu thuẫn vì Lời từ Thiên Chúa khác với lời chúng ta.

Làm sao chúng ta thấy hợp lý được khi tuyên dương Phúc cho kẻ nghèo, kẻ phải đói, kẻ phải khóc, kẻ bị người ta oán ghét (xem Lc. 6, 20-22).

"Ai muốn cứu mạng sống mình, thì phải mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy" (Lc. 9, 24).

Làm sao có thể ví Nước Thiên Chúa, Nước của Ðấng toàn năng, vô tận với một hạt cải (xem Lc. 13, 18-19).

Mà làm sao có thể tuyên xưng là "Con Thiên Chúa, Ðấng hằng sống" lại phải chấp nhận sự chết và chết nhục nhằn trên Thập giá (xem Lc. 23, 70).

Ngày 12.10.1998, có một cuộc tĩnh tâm linh mục quốc tế, tại thành phố Monterrey, nước Mexico: 91 giám mục, 1,500 linh mục tham dự. Lúc tôi vừa nói: Tôi yêu các khuyết điểm của Chúa Giêsu, các ngài nhìn nhau với vẽ ngạc nhiên, bỡ ngỡ! Nhưng nói đến đâu các ngài lại cười đến đó, cuối bài các ngài xúm lại quanh tôi và bảo: "Chúng tôi cũng yêu các khuyết điểm của Chúa Giêsu".

Các bạn thân mến, Bây giờ, sau khi chúng ta cùng nhau lược qua 10 khuyết điểm của Chúa Giêsu, 10 khuyết điểm ghi lại nơi các bản Phúc-âm, tôi lại một lần nữa xác quyết với các bạn rằng: vì tôi yêu 10 khuyết điểm nầy của Chúa Giêsu, nên chọn Chúa Giêsu làm Thầy, làm Mẫu-mực tuyệt đối cho đời tôi. Tôi cũng tâm sự với các bạn rằng, cho đến giây phút nầy, tôi không hề có một chút gì ân hận, Chúa Giêsu đã cuốn hút cuộc đời của tôi. Vì Chúa là Tình Yêu đã dẫn lối cho tôi đi, đặc biệt trong những ngày tháng tôi cảm thấy xao xuyến, bứt rứt; chúng đã đem lại nguồn vui và hy vọng cho tôi, nhất là trong những giây phút khổ đau, tưởng chừng như không thể chịu đựng nổi. Các bạn biết lý do tại sao không? Vì 10 khuyết điểm đó phát xuất từ Tình yêu thương mà Thiên Chúa là cha chúng ta ban cho để chúng ta được sống nhờ Chúa Giêsu:

"Không ai có tình thương lớn hơn tình thương của người hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu" (Gioan 15, 13).

Tình yêu đó không nhớ lỗi lầm, không tính toán, không xét nét, không vị kỷ, không phê phán, không câu chấp, không gò bó, không biên giới, không điều kiện; Tình yêu đó yêu điên cuồng đến độ phiêu lưu và hy sinh cả mạng sống mình; tình yêu đó khác với mẫu mực nhỏ hẹp của xã hội và của lối cân nhắc giới hạn của chúng ta. Chúa là Ðấng trọn lành, làm sao có khuyết điểm được, nhưng Chúa lại là tình yêu vô hạn, mầu nhiệm. Trí khôn loài người không hiểu nổi, không tin nổi, nên gọi là khuyết điểm! Khuyết điểm ấy lên đến cùng độ trên thánh giá. Cả 10 khuyết điểm cô đọng vào đó, khi người lính thách đố Chúa: "Nếu ông thật là con Thiên Chúa, hãy xuống khỏi Thánh giá để chúng tôi tin" "Chúa Giêsu thinh lặng, lại còn cầu nguyện: "Xin Cha tha cho họ..." Lạy Chúa lúc ấy Chúa không chết thì làm sao chúng con được sống đời đời.

Tôi khích lệ các bạn chọn lựa cuộc sống làm chứng 10 khuyết điểm tuyệt vời đó của Chúa Giêsu.

Và để chấm dứt buổi chia sẻ nầy tôi xin kể cho các bạn một sự kiện trong cuộc đời của một danh nhân thế giới đã từng chọn Chúa Giêsu, chọn giáo huấn của Ngài, một giáo huấn mà ông ấy cho là kỳ lạ, mâu thuẫn "Kitô giáo kỳ lạ" (Le Christianisme est étrange, Pascal, Pensées, No 537). Danh nhân ấy là ông Blaise Pascal (1623-1662). Khi ông Pascal vừa qua đời vào tuổi 39, người giúp việc trong gia đình xin người chị của ông cho phép mở gấu áo ông mặc lần cuối để xem ông thu giấu cái gì trong ấy. Vì mỗi lần thay áo cho ông, chị giúp việc thấy ông luôn mở gấu áo cũ lấy một cái gì trong ấy rồi lại tự may vào gấu áo mới. Người chị của Pascal cũng như người giúp việc cắt gấu áo và thấy có một miếng giấy nhỏ, trên ấy ghi vỏn vẹn câu sau đây:

"Sự sống đời đời là hiểu biết và yêu mến Ðức Kitô và Ðấng đã sai Người... lửa, lửa, lửa; nước mắt, nước mắt, nước mắt của tình yêu". Ðó là bí quyết của B. Pascal một văn hào, một triết gia, một nhà toán học.

Đức Hồng Y Phanxico Xavie Nguyễn Văn Thuận

 

CHUYỆN LẠ CÓ THẬT !!!

 

1. Thật kỳ lạ: Tờ giấy bạc năm chục nghìn đồng sao có vẻ quá lớn, khi dâng tặng cho Nhà Thờ, hay làm một việc từ thiện, nhưng sao lại quá nhỏ khi mình đi mua sắm?

 

2. Thật kỳ lạ: Hai giờ trong Nhà Thờ sao có vẻ quá dài, nhưng sao lại ngắn khi xem một phim dài nhiều tập?

 

3. Thật kỳ lạ: Mình không thể tìm ra một lời để nói với Chúa khi cầu nguyện, nhưng không biết lời lẽ ở đâu, mà khi tán gẫu với bạn bè không bao giờ hết chuyện?

 

4. Thật kỳ lạ: Đọc một đoạn Kinh Thánh sao mà quá khó khăn, nhưng đọc 100 trang tiểu thuyết tình cảm hay kiếm hiệp, thì sao lại dễ đến thế?

 

5. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn ngồi hàng đầu khi nghe ca nhạc, lại còn tranh thủ mua vé sớm trước nhiều ngày, có khi cả tháng trời. Nhưng khi đến nhà thờ thì lại tìm đủ mọi lý do, để ngồi hàng cuối. Có khi còn đi trễ nữa?

 

6. Thật kỳ lạ: Sao chúng ta cần phải biết trước 1-2 tuần lễ, thì mới có thể xếp lịch để có thể giúp nhà thờ một công việc gì đó. Còn những việc riêng tư, thì chỉ cần vài phút thì mọi việc sẽ được sắp xếp thật ổn thoả?

 

7. Thật kỳ lạ: Những hiểu biết về Chúa, về đạo, sao mà chia sẻ cho những anh chị em quá khó khăn. Còn những chuyện tầm phào, có khi tầm bậy nữa, thì sao lại truyền miệng cho nhau quá dễ dàng và có khi còn quá nhanh nữa?

 

8. Thật kỳ lạ: Sao mình tin ngay mọi thứ mà báo chí nêu ra, kể cả nói xấu về đạo, về Giáo Hội, nhưng lại thường hay thắc mắc những lời Kinh Thánh đã ghi, và những lời Giáo Hội đã dạy?

 

9. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn có một chỗ trên Thiên Đàng, mà lại không muốn tin, không muốn làm, không muốn nói điều gì để được lên đó. Nghĩa là không muốn đầu tư gì hết. Không muốn bỏ tiền của, không muốn bỏ thời gian, không muốn bỏ công sức ra, mà đầu tư cho mình, để được vào Nước trời mai sau?

 

10. Thật kỳ lạ: Sao khi mình gửi chuyện vui cười bằng E-mail thì tin rằng người ta chuyển ngay, nhưng khi sắp gửi một bức thư nói về Chúa, về đạo, thì mình lại đắn đo suy nghĩ mãi trước khi đem chia sẻ?

 

Bạn có tìm ra được một câu giải đáp nào không ?????

***** Khi đọc xong lá thư này, bạn hãy thử chuyển đến cho một người bạn, để họ có cơ hội được Chúa chúc lành.

Sưu Tầm

ĐÂU CÓ TÌNH YÊU THƯƠNG

ĐK. ĐÂU CÓ TÌNH YÊU THƯƠNG Ở ĐẤY CÓ ĐỨC CHÚA TRỜI. ĐÂU CÓ LÒNG TỪ BI, LÀ ĐẤY CÓ ÂN SỦNG NGƯỜI. ĐÂU CÓ TÌNH BÁC ÁI, THÌ CHÚA CHÚC LÀNH KHÔNG NGƠI. ĐÂU Ý HỢP TÂM ĐẦU, Ở ĐẤY CHỨA CHAN NGUỒN VUI.

1. Nài xin tha thiết Thượng Đế muôn tình lân ái, xin hãy đổ đầy linh hồn tình yêu thiết tha. Yêu Chúa hết lòng hết sức hết cả trí khôn, cùng yêu anh em như Chúa mến yêu chúng con.

2. Nguyện xin Thiên Chúa đoàn kết muôn người một ý, xin hãy duy trì trí lòng hòa hợp mến yêu. Diệt tan căm thù, chia rẽ oán hờn ghét ghen, gìn giữ đức ái, yêu Chúa mến thương anh em.

LUẬT YÊU THƯƠNG

1. Cho con một điều răn mới yêu thương luật Chúa muôn đời. Cho con một lời dấu yêu con ơi hãy yêu mến nhau. Theo gương Thầy yêu thương trước hy sinh mà hiến thân mình. Hy sinh vì người dấu yêu liều cả tấm thân tình yêu chính nhân.

ĐK. YÊU THƯƠNG LÀ ĐIỀU RĂN MỚI. ANH EM HÃY MẾN YÊU NHAU. YÊU THƯƠNG NGƯỜI TA SẼ BIẾT. ANH EM LÀ MÔN ĐỆ THẦY.

2. Cho con ngàn lời yêu dấu vẫn không bằng chính gương Thầy. Hôm nay Thầy dùng nước đây đôi tay rửa chân chúng con. Con ơi ngần ngại chi nữa nay con làm cũng như Thầy. Con xem Thầy là Chúa con mà Thầy rửa chân từng người chúng con.

3. Yêu thương là hy sinh trước cho con cả chính thân mình. Yêu thương cần chi đắn đo không xem lợi thua trước sau. Yêu thương dù muôn nguy khó kiên tâm chẳng nghĩ xa gần. Yêu thương mùa xuân ngát hương tỏa lan bốn phương này con biết chăng.

4. Yêu thương tìm nguồn vui đến cho nhau nặng nỗi ưu phiền. Yêu thương bừng lên xóa tan bao nhiêu hờn căm ghét ghen. Yêu thương dọi nguồn chân lý cho ai lầm lỡ ê chề. Yêu thương làm cho khắp nơi được luôn thắm tươi hạnh phúc mãi thôi.

NIỀM TÂM SỰ

ĐK. THẦY YÊU CHÚNG CON LỜI AI NÓI CHO CÙNG, THẦY YÊU CHÚNG CON THẦY SINH XUỐNG GIAN TRẦN. THẦY YÊU CHÚNG CON THẦY BAN TRÓT THÂN MÌNH, ĐỂ CHO CHÚNG CON NGÀY LƯU KÝ TRẦN GIAN.

1. Thầy là cây nho chúng con là ngành, ngành nào kết hợp cùng cây sẽ trổ sinh hoa trái, ngành nào lìa cây sẽ khô héo liền, chúng con hãy hợp trong tình yêu Thầy.

2. Này hỡi đoàn con yêu dấu của Thầy, Thầy cho chúng con bình an vững bền. Sầu buồn chi nữa đoàn con dấu yêu. Hãy tin Cha Thầy cũng là Cha của chúng con.

3. Yêu thương chính là giới răn riêng Thầy, yêu nhau như Thầy yêu dấu chúng con. Để cho thế gian hiểu biết rằng chúng con chính là môn sinh của Thầy.

TỪ ĐÂY

ĐK. TỪ ĐÂY HỠI CHÚNG CON THẦY SẼ KHÔNG GỌI CHÚNG CON LÀ NGƯỜI TÔI TỚ, VÌ TỪ ĐÂY HỠI CHÚNG CON THẦY ĐÃ ƯNG NHẬN CHÚNG CON LÀ BẠN HỮU THÂN TÌNH.

1. Vì từ đây chúng con đã biết việc Thầy, Thầy đến giữa trần gian để đem lại tình thân.

2. Và ngàn năm chúng con bền vững ân tình, mặc sóng gió phù sinh vẫn trung trinh niềm tin.

3. Vì từ đây chúng con đầy Chúa Thánh Thần, Người cứu giúp ủi an chốn đau thương trần gian.

CỨ DẤU NÀY

ĐK. NGƯỜI TA CỨ DẤU NÀY MÀ NHẬN BIẾT CHÚNG CON LÀ MÔN ĐỆ THẦY LÀ CHÚNG CON THƯƠNG YÊU NHAU.

1. Thầy truyền cho chúng con điều răn mới của Thầy là hãy yêu thương nhau như Thầy yêu chúng con.

2. Nguyện cầu Thiên Chúa Cha hiệp nhất chúng nên một, tựa Chúa Cha trong Con Con ở trong Chúa Cha.

3. Người nào yêu mến Ta thì vâng giữ lệnh truyền, là hãy yêu anh em tâm thành như Chúa yêu.

4. Còn tình chi lớn lao và cao quí cho bằng là hiến thân hy sinh cho người ta dấu yêu.

NẾU CÓ THỂ

ĐK. LẠY CHA NẾU CÓ THỂ ĐƯỢC THÌ XIN CHO CON KHỎI UỐNG CHÉN NÀY. ĐỪNG THEO NHƯ Ý CON, MỘT XIN VÂNG Ý CHA ĐÃ ĐỊNH TRƯỚC MUÔN ĐỜI.

1. Cha không nhận lễ toàn thiêu, không ưng thuận chiên bò hy tế. Thì nay con đến để làm theo ý Cha, hiến dâng trót cuộc đời.

2. Sao Cha đành tâm bỏ con khi quân thù tư bề xông đánh. Thì nay con phó dâng ở trong tay Cha trót cả tấm linh hồn.

3. Bao công việc vui lòng Cha, con thi hành vuông tròn mau mắn. Vì con không đến để làm theo ý  con, nhưng theo ý Cha vẹn toàn.

 

NẾU CHỈ CÒN MỘT NGÀY ĐỂ SỐNG

Nếu chỉ còn một ngày để sống, người đưa tôi về đến quê nhà, để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha.

Nếu chỉ còn một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu Người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui.

Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta trả ơn cuộc đời.  Làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh.

Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm. Làm sao ta thanh thản tâm hồn, xuôi đôi tay đi giữa hừng đông.

 

Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này

Cho tôi được ngắm sao trên trời giữa hương đồng cỏ nội

Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa

Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cảm ơn mọi người

Cho tôi được sống trong tim người bằng những lời ca

 

Nếu chỉ còn một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành. Buồn vì ai ta làm ai buồn, xin bao dung tha thứ vì nhau.

Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp

Phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình an.

 

YÊU BẰNG TÌNH LOÀI NGƯỜI

ĐK. Gần nhau, trao cho nhau yêu thương tình loài người. Gần nhau, trao cho nhau tin yêu đừng gian dối. Gần nhau, trao cho nhau ánh mắt nhân loại này. Tình yêu thương trao nhau xây đắp trên tình người.

1. Cho dù rừng thay lá xanh đi. Cho dù bầu trời thiếu mây bay. Ta vẫn yêu thương nhau mãi mãi.

2. Cho dù đồi hay núi di đi. Cho dù biển cạn nước bao la. Ta vẫn yêu thương nhau mãi mãi.

3. Cho dù mùa xuân thiếu hoa tươi. Cho dù rừng ngàn thiếu muông chim. Ta vẫn yêu thương nhau mãi mãi.

 

YÊU NHAU

1. Yêu nhau đâu cứ phải giận nhau. Giận nhau chưa chắc đã yêu nhau thứ thiệt.Yêu nhau đâu cứ phải là ghen nhau. Là ghen nhau chứ là ghen nhau chưa chắc là đã yêu nhau.

 

2. Yêu nhau đâu cứ phải lườm nhau. Lườm nhau chưa chắc đã yêu nhau thứ thiệt. Yêu nhau đâu cứ phải tặng quà nhau. Tặng quà nhau chứ tặng quà nhau chưa chắc là đã yêu nhau.

 

3. Yêu nhau đâu cứ phải cười nhau. Cười nhau chưa chắc đã yêu nhau thứ thiệt. Yêu nhau đâu cứ phải ngồi sau xe. Ngồi sau xe chứ ngồi sau xe chưa chắc là đã yêu nhau.

 

4. Yêu nhau đâu cứ phải thù nhau. Thù nhau chưa chắc đã yêu nhau thứ thiệt. Yêu nhau đâu cứ phải vào xi nê. Vào xi nê chứ vào xi nê chưa chắc là đã yêu nhau..

 

LO GÌ

1. Cuộc đời bon chen giữa muôn con người, cùng niềm lo lắng áo cơm bạc tiền. Này người bạn ơi chớ quá buồn lo, hãy cứ tin yêu cha quan phòng là Thiên Chúa!

Chẳng gặt chẳng gieo: lũ chim trên trời; Chẳng dệt chẳng may: đóa hoa ngoài đồng. Ngày ngày chim ca hát xướng cùng hoa, thấy lũ chim non, hoa kia đẹp hơn áo vua!

ĐK. Lo gì, ngày mai ta sẽ lo! Lo gì, mặc chi ăn uống chi?

Lo tìm, tìm vui công chính Cha. Lo tìm, tìm cho ta nước Cha!

-1: Này bạn: Ta quý hơn là loài chim lũ hoa, thì băn khoăn ngày mai làm chi?

-2: Hòa mồ hôi đất hoang, hòa lệ kinh đất khô, bàn tay chai cần lao!_ Lòng vui!

-3: Bạn ơi đừng lo!

 

2.Ngày ngày cầu xin giống xưa Cha dạy: Hằng ngày đủ no, áo cơm thơm lành. Và này bạn ơi! biết quý cần lao; nếu cứ ăn thôi không lo làm là không đáng.

Việc nhỏ bạn ơi, phúc ân vinh dự, Dự phần của Cha, tác sinh muôn loài, thợ thuyền thành tâm, chính Chúa ngày xưa: Chúa đã cho ta gương Lao động là chính Ngài.

3.Việc nhỏ đừng khinh, hãy luôn trung thành, để được ủy cho chức cao sang nhiều. Phụng sự vì Cha, Thánh Lễ là đây. Đám đất Chúa ban cho con người để vun tưới.

Mệt mỏi của ta, hóa nên kinh cầu, là làn hương thơm trước tôn nhan Ngài. Việc nhỏ của ta: khúc hát lời ca; hãy mến yêu Cha luôn tâm hồn luôn xác ta!

 

CHUNG SỐNG

 

1. Muốn bếp hồng thì góp củi góp than. Muốn rộn rã thì góp tiếng ca tiếng đàn. Mình cùng nhau ở chung mái nhà. Nhà mình vui tựa những niềm vui góp về.

Muốn no say muốn ấm êm thì góp rượu thịt góp chiếu chăn. Mình cùng nhau hợp chung tấm long, nhà mình chan hòa những niềm vui sống cùng.

 

Góp một bàn tay. Dựng xây mái ấm nhé. Góp một cánh én., vời đưa xuân sang.

 

2. Muốn lãng mạn thì góp mộng góp mơ. Muốn tình tứ thì góp nhớ nhung vỗ về. Mình còn yêu còn mong mới lạ. Đừng để quen thuộc đến nhàm chán hững hờ.

Muốn thuận hòa muốn thiết tha. Thì góp độ lượng góp lắng nghe. Mình còn yêu còn mong sát gần. Đừng để riêng biệt xa rời chia cách mình.

 

Thơ mộng lên đi. Tìm hương sắc mới nhé. Đến gần nhau thêm, và yêu nhau hơn.

 

VÒNG TAY CHO NGƯỜI

1. Ngày xưa Chúa Kitô Thập Giá vác trên vai, vòng gai cuốn trên đầu Người ra pháp trường. Người đi chết cho tôi, Người đi chết cho anh, chết cho em, đi chết cho đời ngày hôm nay.

ĐK1. NGƯỜI ƠI CÓ NHỚ NGƯỜI ĐÃ CHẾT CHO ĐỜI. NGƯỜI ƠI CÓ HAY, XIN CHO NGƯỜI VÒNG TAY.

2. Ngày nay Chúa Kitô tình mến thắm con tim, tình thương nhuốm máu đào Người đi cứu đời. Người đang sống trong tôi, Người đang sống trong anh, sống trong em, đang sống trong lòng người hôm nay.

ĐK2. BẠN ƠI HÃY NHỚ NGƯỜI ĐÃ SỐNG LẠI RỒI. ALLELUIA. CA LÊN NÀO NGƯỜI ƠI.

NAY TA VỀ

1. Nay ta về gặp nhau nơi đây. Tình thân ái trào dâng tràn đầy. Nay ta về vòng tay trong tay. Cho yêu thương sáng ngời chốn đây.

ĐK: Thắp sáng, sáng lên cho đời. Thắp sáng, sáng lên cho người. Niềm tin, yêu thương bao la. Niềm tin mến thương đậm đà.

2. Xin cảm tạ hồng ân Cha ban. Vì thương mến từ muôn ngàn đời. Đem Tin Mừng truyền rao muôn nơi. Cho muôn dân kết đoàn sống vui.

 

 

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến

 

Không hiểu nghe đâu đó câu nói "tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến" làm trong suy nghĩ của tôi luôn nhắc đi nhắc lại câu nói này, và bắt đầu công cuộc tìm kiếm trên mạng internet về ý nghĩa của câu nói đó. Một sự truy xuất tìm ra bài thơ sống đẹp nổi tiếng trên mạng của sa môn Thích Hạnh Hải:

Sống không giận, không hờn không oán trách.

Sống mỉm cười với thử thách chông gai.

Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai.

Sống chan hòa với những người chung sống.

Sống là động nhưng lòng luôn bất động.

Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương.

Sống yên vui danh lợi mãi coi thường.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Nhưng vẫn kết nhất câu "sống là động nhưng lòng luôn bất động" 

Hôm qua chủ nhật mẹ gọi ra, nói chuyện một lúc mẹ bảo "tuần sau em về với mẹ nhé!" huhu. Mẹ nói cậu đó làm con muốn khóc quá, tuy con mới ở nhà đi chưa lâu, mới có chưa đầy 1 tháng, mà mẹ đã bảo sang tuần em về nhà với mẹ. Nhưng sang tuần con đi đám cưới ở công ty rồi mẹ ạ. Tuần sau con về với mẹ. ... hì về nhiều mẹ lại ghét ra ấy chứ. Con bận làm và bận học mà bận đi chơi cũng nhiều mẹ ạ. Con sẽ suy ngẫm từng câu trong bài thơ này ạ, con sẽ phấn đấu cố gắng. Lời phật dạy phải ghi nhớ!

Sang tuần con sẽ về. Con cũng nhớ nhà!

Hà nội ngày 18 tháng 11 năm 2013

Giải nghĩa "Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến"

 

Tâm tuy là một điểm tuy nhỏ nhưng quan trọng, nên người ta mới gọi là tâm điểm.

Tâm của con người quan trọng hơn vì nó diễn tả nhân cách của một con người.

Tâm lệch lạc thì cuộc sống nghiêng ngả đảo điên.

Tâm gian dối thì cuộc sống bất an.

Tâm ghen ghét thì cuộc sống hận thù

Tâm đố kỵ thì cuộc sống mất vui.

Tâm tham lam thì cuộc sống dối trá

 

Cho nên hãy đem tâm của mình ….

….đặt trên ngực để yêu thương

….đặt trên tay để giúp đỡ người khác

….đặt trên mắt để thấy nỗi khổ của tha nhân

….đặt trên chân để mau mắn chạy đến với người cùng khổ

….đặt trên miệng để nói lời an ủi với người bất hạnh

….đặt trên tai để biết nghe lời góp ý của người khác

….đặt trên vai để biết chịu trách nhiệm

….và chia sẻ trách nhiệm với anh chị em

 

Thân xác không tâm là thân xác chết.

Kẻ vô tâm thì chỉ biết lo cho mình.

….cuộc sống của họ chất chứa những hận thù

...VÀ TRỞ THÀNH MỐI ĐE DỌA CỦA NHIỀU NGƯỜI

 

Tác giả: Đỗ Thị Mai