Thứ Hai, 18 tháng 9, 2023

LỊCH PHỤNG VỤ THÁNG MƯỜI / 2023

 

THÁNG 10 / 2023

 

  “Kinh Mân côi, dù rõ ràng gắn liền với Đức Maria, chủ yếu là một lời kinh lấy Đức Kitô làm trung tâm. Qua vẻ giản dị của các yếu tố, lời kinh có được chiều sâu của toàn bộ sứ điệp Tin Mừng, mà ta có thể gọi là một bản tóm lược. Qua lời kinh ấy vang vọng lại lời kinh của Đức Maria, kinh Magni-ficat ca ngợi việc Nhập thể và cứu chuộc đã khởi sự trong cung lòng trinh khiết của Người. Với Kinh Mân côi, dân Kitô giáo theo học tại ngôi trường của Đức Maria và được dẫn đến chiêm ngưỡng vẻ đẹp trên dung nhan của Đức Kitô và kinh nghiệm chiều sâu thẳm tình yêu của Người. Qua Kinh Mân côi các tín hữu lãnh nhận vô vàn ơn thiêng, hầu như qua chính đôi tay của Mẹ Đấng Cứu Thế”. 

(Tông thư Kinh Mân côi Đức Trinh Nữ Maria của Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II ngày 16.10.2002, số 1)

Những ai lần chuỗi Mân côi trong nhà thờ, nhà nguyện, hoặc trong gia đình, trong cộng đoàn tu, trong hội đoàn giáo dân, hoặc khi có nhiều người họp nhau nhằm mục đích tốt, thì được hưởng một ơn toàn xá; trong những hoàn cảnh khác, thì được hưởng một ơn xá từng phần[1](Enchiridion Indulgentiarum, ấn bản 1999, concessio 17, §1, 1°)

 

Ý CẦU NGUYỆN

CẦU CHO THƯỢNG HỘI ĐỒNG

Chúng ta hãy cầu nguyện cho Giáo Hội, để Giáo Hội thực thi việc lắng nghe và đối thoại như một cách sống ở mọi cấp độ, và để cho Chúa Thánh Thần dẫn đến các vùng ngoại biên của thế giới.

 

01/10

17/08

X

CHÚA NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN

Ed 18,25-28 / hoặc Pl 2,1-5 (hoặc Pl 2,1-11)

Mt 21,28-32

Không cử hành lễ Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, Trinh nữ, Tiến sĩ Hội Thánh (Tr)

Bổn mạng các xứ truyền giáo

Thánh Vịnh Tuần II

 

GIÁO LÝ CỘNG ĐỒNG

H. Sự quan phòng của Thiên Chúa là gì?

T. Sự quan phòng của Thiên Chúa là việc Thiên Chúa tiếp tục chăm sóc và hướng dẫn muôn loài tiến dần đến mức hoàn hảo như Ngài muốn. (GLHT,52)

CHIA SẺ

Công trình tạo dựng tuy có sự tốt lành và hoàn hảo riêng, nhưng chưa tuyệt đối trọn vẹn khi xuất phát từ bàn tay Đấng Tạo Hóa. Mọi sự được tạo dựng “trong tình trạng lên đường” (“in statu viae”) hướng đến sự hoàn hảo cuối cùng mà Thiên Chúa đã định cho chúng, gọi là sự quan phòng của Thiên Chúa. (GLHTCG,302)

Thánh Kinh cho biết: Thiên Chúa quan phòng chăm sóc mọi sự cách cụ thể và trực tiếp, Ngài quan tâm đến tất cả mọi sự, từ những điều nhỏ nhất đến những biến cố trọng đại của vũ trụ và của lịch sử.

Sự quan phòng và các nguyên nhân đệ nhị: Thiên Chúa là Chúa tể các kế hoạch. Nhưng để thực hiện các kế hoạch ấy, Ngài cũng dùng đến sự cộng tác của các loài thụ tạo. Đây không phải là dấu hiệu của sự yếu kém, nhưng là dấu chỉ của sự cao cả và lòng nhân hậu của Thiên Chúa toàn năng. Quả vậy, Thiên Chúa không những ban cho các thụ tạo được hiện hữu, mà còn ban cho chúng phẩm giá để chúng hoạt động, để chúng nên nguyên nhân và nguyên lý cho nhau, và để chúng cộng tác vào sự quan phòng ấy.

 

02

18

Tr

Thứ Hai Các Thiên Thần Hộ Thủ - Lễ nhớ

Dcr 8,1-8 / Lc 9,46-50 (hoặc lễ Các Thiên Thần Hộ Thủ: Xh 23,20-23a / Mt 18,1-5.10)

Thánh Vịnh Riêng

03

19

X

Thứ Ba  Dcr 8,20-23 / Lc 9,51-56

04

20

Tr

Thứ Tư  Thánh Phanxicô Assisi - Lễ nhớ

Nkm 2,1-8 / Lc 9,57-62

05

21

X

Thứ Năm đầu tháng Nkm 8,1-4a.5-6.7b-12 / Lc 10,1-12

Thánh Faustina, Trinh nữ (Tr)

06

22

X

Thứ Sáu đầu tháng Br 1,15-22 / Lc 10,13-16

Thánh Brunô, Linh mục (Tr)

07

23

X/Tr

Thứ Bảy đầu tháng

Br 4,5-12.27-29 / Lc 10,17-24

Đức Mẹ Mân Côi - Lễ nhớ (Tr)

St 3,9-15.20 (hoặc Gl 4,4-7) / Lc 1,26-38

08

24

X/Tr

CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN

Is 5,1-7 / Pl 4,6-9 / Mt 21,33-43

Được kính trọng thể lễ Đức Mẹ Mân Côi (Tr)

St 3,9-15.20/ Rm 5,12.17-19 / Lc 1,26-38

Thánh Vịnh Tuần III

 

GIÁO LÝ CỘNG ĐỒNG

H. Con người cộng tác vào sự quan phòng của Thiên Chúa thế nào?

T. Con người cộng tác vào sự quan phòng của Thiên Chúa qua hành động, kinh nguyện và sự đau khổ. (GLHT,53)

CHIA SẺ

Đối với con người, Thiên Chúa ban cho họ dư đầy khả năng để tham dự một cách tự do vào sự quan phòng của Ngài khi trao cho họ trách nhiệm làm chủ trái đất và thống trị nó (x.St 1,26-28). Theo thánh ý Chúa, nhiều khi con người tham gia vào kế hoạch của Thiên Chúa bằng hành động, bằng kinh nguyện và cả bằng các đau khổ của mình (Cl 1,24). Như vậy, họ trở thành “những cộng sự viên của Thiên Chúa” (1Cr 3,9) và của Nước Ngài cách trọn vẹn. (Cl 4,11) (GLHTCG,306-307)

Nói cách khác,  Thiên Chúa là nguyên nhân đệ nhất, hành động trong và qua các nguyên nhân đệ nhị: “Vì chính Thiên Chúa tác động đến ý chí cũng như hành động của anh em do lòng yêu thương của Ngài” (Pl 2,13). Điều này không giảm bớt phẩm giá của thụ tạo, nhưng còn nâng nó lên. Tuy nhiên, chúng không thể làm gì được nếu bị cắt khỏi nguồn gốc của mình, “vì không có Đấng Tạo Hóa, thụ tạo sẽ tan biến”; thụ tạo lại càng không thể đạt tới cùng đích tối hậu của mình nếu không có sự trợ giúp của ân sủng (x.Mt 19,26; Ga 15,5; Pl 4,13). (GLHTCG,308)

Con người có thể từ chối ý muốn của Chúa. Nhưng nếu họ trở thành dụng cụ của tình yêu Chúa thì tốt hơn cho họ. Mẹ Têrêxa nói rằng: “Tôi chỉ là cái bút chì nhỏ trong tay Chúa. Mong ước Chúa luôn luôn có thể viết hoặc vẽ những gì Ngài muốn, và ở những chỗ Ngài muốn”. Vậy dù Chúa có hoạt động với ta hoặc nhờ ta, thì ta không bao giờ được lẫn lộn tư tưởng riêng của ta, chương trình và hành động riêng của ta với hoạt động của Chúa. Chúa không cần việc làm của ta. Dù ta không làm thì Chúa cũng không chịu thất bại. (Youcat,50)

 

09

25

X

Thứ Hai

Gn 1,1-2,2.11 / Lc 10,25-37

Thánh Điônysiô, Giám mục, và các bạn, Tử đạo (Đ) - Thánh Gioan Lêônarđô, Linh mục (Tr)

10

26

X

Thứ Ba

Gn 3,1-10 / Lc 10,38-42

11

27

X

Thứ Tư

Gn 4,1-11 / Lc 11,1-4

Thánh Gioan XXIII, Giáo hoàng (Tr)

12

28

X

Thứ Năm

Ml 3,13- 4,2a (Ml 3,13-20b) / Lc 11,5-13

13

29

X

Thứ Sáu

Ge 1,13-15;2,1-2 / Lc 11,15-26

14

30

X

Thứ Bảy

Ge 4,12-21 / Lc 11,27-28

Thánh Callistô I, Giáo hoàng, Tử đạo (Đ)

15

01/09

X

CHÚA NHẬT XXVIII THƯỜNG NIÊN

Is 25,6-10a / Pl 4,12-14.19-20 / Mt 22,1-10

(hoặc Mt 22,1-14)

Không cử hành lễ Thánh Têrêxa Giêsu, Trinh nữ, Tiến sĩ Hội Thánh (Tr)

Thánh Vịnh Tuần IV

 

GIÁO LÝ CỘNG ĐỒNG

H. Nếu Thiên Chúa toàn năng và quan phòng thì sao lại có sự dữ?

T. Niềm tin Kitô giáo giúp chúng ta hiểu rằng Thiên Chúa không tạo nên sự dữ, nhưng đã làm sáng tỏ huyền nhiệm này nhờ Đức Giêsu Kitô, Đấng đã chiến thắng tội lỗi là nguồn gốc của mọi sự dữ. (GLHT,54)

CHIA SẺ

Thiên Chúa không bao giờ là nguyên nhân của sự dữ, dù trực tiếp hay gián tiếp. Chính tội lỗi của con người là nguồn gốc của tất cả những sự dữ khác.

Vậy tại sao Thiên Chúa lại không tạo dựng một trần gian thật hoàn hảo đến nỗi không thể có một sự dữ nào trong đó?

Thưa, theo quyền năng vô biên của Ngài, Thiên Chúa có thể làm được như thế chứ. Nhưng theo sự khôn ngoan và lòng nhân hậu vô biên của Ngài, Thiên Chúa đã tự ý muốn dựng nên một trần gian “trong tình trạng lên đường” hướng về sự hoàn hảo cuối cùng của nó. Trong quá trình này, có những vật này xuất hiện, vật khác biến đi, có cái hoàn hảo hơn và có cái kém hơn, có xây đắp và cũng có tàn phá trong thiên nhiên.

Vậy vấn đề không phải là: “Làm sao có thể tin được là Thiên Chúa tốt lành đang khi có biết bao sự dữ như vậy?”, nhưng là: “ Làm sao con người có trái tim và lý trí lại có thể đành chịu sống trong thế giới như vậy, nếu không có Thiên Chúa?” Cái chết và sự sống lại của Chúa Giêsu chứng tỏ cho ta rằng sự dữ không có tiếng nói đầu tiên và nó sẽ không có tiếng nói cuối cùng (nghĩa là nó không phải tuyệt đối mà còn có cái khác nữa). Bởi vì Thiên Chúa làm cho từ sự dữ xấu xa nhất nảy sinh ra sự tốt lành tuyệt đối. Kitô hữu tin rằng đến ngày phán xét chung, Thiên Chúa sẽ chấm dứt mọi bất công, sự dữ không còn nữa và đau khổ sẽ chấm dứt. (Youcat,51) Đức tin giúp chúng ta xác tín rằng, Thiên Chúa đã không cho phép sự dữ xuất hiện, nếu Ngài không làm phát sinh điều thiện hảo từ chính sự dữ đó, bằng những đường lối mà chúng ta chỉ biết được trọn vẹn trong đời sống vĩnh cửu. (GLHTCG,324)

 

16

02

X

Thứ Hai

Rm 1,1-7 / Lc 11,29-32

Thánh Hedviges, Nữ tu (Tr) - Thánh Margarita Alacoque, Trinh nữ (Tr)

17

03

Đ

Thứ Ba

Thánh Ignatiô Antiôkia, Giám mục, Tử đạo

Lễ nhớ

Rm 1,16-25 / Lc 11,37-41

18

04

Đ

Thứ Tư

Thánh Luca, Tác Giả Sách Tin Mừng

Lễ kính

2Tm 4,9-17a (2Tm 4,10-17b) / Lc 10,1-9

Thánh Vịnh Riêng

19

05

X

Thứ Năm

Rm 3,21-30a / Lc 11,47-54

Thánh Gioan Brêbeuf, Linh mục - Thánh Isaac Jôgues, Linh mục và Các Bạn Tử đạo (Đ) - Thánh Phaolô Thánh Giá, Linh mục (Tr)

 

20

06

X

Thứ Sáu

Rm 4,1-8 / Lc 12,1-7

21

07

X

Thứ Bảy

Rm 4,13.16-18 / Lc 12,8-12

22

08

X/Tr

CHÚA NHẬT XXIX THƯỜNG NIÊN

Is 45,1.4-6 / 1Tx 1,1-5b / Mt 22,15-21

Chúa Nhật Truyền Giáo (Tr)

Được cử hành thánh lễ cầu cho việc rao giảng Tin Mừng cho các dân tộc

Is 60,1-6 / 1Tm 2,1-8 (hoặc Cv 1,3-8)

Mc 16,15-20 (hoặc Mt 28,16-20, Lc 24,44-53)

Góp quỹ Truyền giáo của Toà Thánh

Thánh Gioan Phaolô II, Giáo hoàng (Tr)

Bổn mạng giới trẻ Gp Long Xuyên

Thánh Vịnh Tuần I

 

GIÁO LÝ CỘNG ĐỒNG

H. Vì sao Thiên Chúa lại để cho sự dữ xảy ra?

T. Vì Thiên Chúa muốn tôn trọng tự do mà Ngài đã ban cho con người, và vì Ngài có thể làm phát sinh sự lành từ chính sự dữ. (GLHT,55)

CHIA SẺ

- Thiên Chúa không bao giờ, dù trực tiếp hay gián tiếp, là nguyên nhân của sự dữ luân lý. Tuy nhiên, Ngài cho phép điều đó, vì tôn trọng sự tự do của thụ tạo, và một cách bí nhiệm, Ngài biết từ sự dữ dẫn đưa tới điều thiện hảo. (Thánh Augustinô)

- Từ sự dữ lớn nhất mà người ta phạm là việc khước từ và giết chết Con Thiên Chúa. Đó là do tội lỗi của tất cả mọi người gây nên, nhưng Thiên Chúa đã đưa tới điều thiện hảo cao trọng nhất, nhờ ân sủng chứa chan của Ngài.

- “Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Ngài” (Rm 8,28). Chứng từ của các Thánh không ngừng củng cố chân lý này.

+ Ngay trước khi chịu tử đạo, Thánh Tôma More an ủi con gái mình: “Không có gì xảy ra mà không do Thiên Chúa muốn. Và bất cứ điều gì Ngài muốn, thì dù đối với chúng ta có vẻ là sự dữ, nhưng thật ra đó là điều thiện hảo nhất”.

+ Bà Giuliana Norwich viết: “Nhờ ơn Chúa, tôi đã được dạy phải vững vàng gắn bó với đức tin…và tin một cách mạnh mẽ rằng mọi sự sẽ tốt đẹp…Chính bạn sẽ thấy là mọi sự sẽ tốt đẹp”.

- Chúng ta tin vững vàng rằng Thiên Chúa là Chúa của trần gian và của lịch sử. Nhưng thường chúng ta lại không biết được đường lối quan phòng của Ngài. Chỉ khi nào tới hồi chung cuộc, chúng ta sẽ hiểu biết trọn vẹn các đường lối này, mà qua đó, kể cả những thảm kịch của sự dữ và tội lỗi, Thiên Chúa đã đưa công trình tạo dựng của Ngài tới hồi viên mãn. Đó là “một trời mới, đất mới”.

 

23

09

X

Thứ Hai

Rm 4,20-25 / Lc 12,13-21

Thánh Gioan Capestranô, Linh mục (Tr)

24

10

X

Thứ Ba

Rm 5,12.15b.17-19.20b-21 / Lc 12,35-38

Thánh Antôn Maria Claret, Giám mục (Tr)

25

11

X

Thứ Tư

Rm 6,12-18 / Lc 12,39-48

26

12

X

Thứ Năm

Rm 6,19-23 / Lc 12,49-53

27

13

X

Thứ Sáu

Rm 7,18-25a / Lc 12,54-59

28

14

Đ

Thứ Bảy

Thánh Simon và Giuđa, Tông Đồ

Lễ Kính

Ep 2,19-22 / Lc 6,12-19

Thánh Vịnh Riêng

29

15

X

CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN

Xh 22,21-27 / 1Tx 1,5c-10 / Mt 22,34-40

Thánh Vịnh Tuần II

 

GIÁO LÝ CỘNG ĐỒNG

H. Thiên Chúa tạo dựng những gì?

T. Thiên Chúa tạo dựng trời và đất, muôn vật hữu hình và vô hình. (GLHT,56)

CHIA SẺ

Trong Thánh Kinh, kiểu nói “trời đất” có nghĩa là tất cả những gì hiện hữu, là toàn bộ công trình tạo dựng. Kiểu nói này cũng nêu lên mối liên hệ vừa kết hợp, vừa phân biệt trời với đất: “Đất” là thế giới của con người. (Tv 115,16) “Trời” hoặc “các tầng trời” có thể chỉ bầu trời, nhưng cũng có thể chỉ “nơi” riêng của Thiên Chúa, là Cha chúng ta, Đấng “ngự trên trời” (Mt 5,16); và do đó, “trời” cũng chỉ vinh quang cánh chung. Sau hết, “trời” chỉ “nơi” của các thụ tạo thiêng liêng, tức là các thiên thần, là những vị hầu cận thiên Chúa. (GLHTCG,326)

Trời không phải là một nơi nhất định nào đó trong vũ trụ. Trời là một tình trạng trong cuộc sống mai sau. Trời là nơi có cuộc sống mãnh liệt nhất, hạnh phúc nhất, một cuộc sống không thể có được ở trần gian. Khi nhờ ơn Chúa giúp, ta được về trời, ta chờ đợi ở đó “điều mắt chưa từng thấy, tai chưa từng nghe, lòng chưa hề cảm biết, tất cả những gì Chúa đã dọn sẵn cho những ai mến yêu Ngài” (1Cr 2,9). (Youcat,52)

Bản tuyên xưng đức tin của Công đồng Latêranô IV khẳng định: Thiên Chúa “ngay vào lúc khởi đầu thời gian, đã cùng một lúc tạo dựng từ hư vô cả hai loài thụ tạo, thiêng liêng và vật chất, nghĩa là thiên thần và trần gian, và sau cùng là con người, được tạo dựng vừa tinh thần vừa thể xác”.

 

30

16

X

Thứ Hai

Rm 8,12-17 / Lc 13,10-17

31

17

X

Thứ Ba

Rm 8,18-25 / Lc 13,18-21

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét